Cuộc đời là thế, trong cái rủi lại có cái may bởi lẽ dẫu sao hai bài thi của chị nộp tại hai hội đồng thi trường Đại học Công nghệ thông tin và Đại học Y khoa làm rất khả quan khiến cho chị phần nào tự vơi đi được nỗi buồn “mất mát” trong cuộc đời của một người con gái vừa mới trưởng thành ; từ đó, trên đôi môi chị cũng giống như lúc trước thường xuyên nở những nụ cười tươi chẳng khác gì hoa hàm tiếu hồng tươi đất lạnh Đà Lạt. Có lẽ là dường như chị đã không còn nhớ gì đến cái đêm tình xảy ra giữa chị cùng thằng em trai nhỏ tuy thật tội lỗi nhưng phải nói rằng không thể nào phủ nhận là rất tuyệt vời bởi lẽ đầu óc chị luôn kỳ vọng đến viễn cảnh chị đang ung dung đi giữa hàng hàng lớp lớp sinh viên trong một ngôi trường Đại học uy nghi, bề thế nào đó tại thành phố Sài Gòn nguy nga, tráng lệ. Dẫu sao thì hai chị em vẫn không tài nào biết trước được là chỉ mấy ngày nữa thôi là con quỷ dâm dục trong tận sâu cõi lòng chúng lại sống dậy và quậy tới bến khiến cho chúng không thể nào trốn chạy đâu được cả và cứ phải cùng nhau mù quáng lao đầu vào ngọn lửa tình yêu ngùn ngụt bốc cháy một cách dữ dội, điên cuồng rồi sau đó cứ mãi miết dính vào với nhau như keo lẫn vào với hồ, không gì có thể chia cách cho nổi. Trong thời gian này, tuy ngày nào cũng đều đặn đi chơi cùng bạn bè như liên hoan, sinh nhật, xem phim, picnic bởi đây là những khoảnh khắc sắp sửa chia tay giữa chị Nam với bằng hữu thân quen nhưng không vì vậy chị mà xao nhãng đi tình cảm với thằng em trai ; có thể nói chị luôn dành cho em mình một tình cảm ưu ái và chân thành nhất tuyệt đối hoàn toàn không so sánh với bất cứ thứ gì khác trên cõi đời này dù cho đó là điều thiêng liêng, hoàn hảo nhất.