Vậy là trong đêm mưa tình loạn luân tội lỗi, hai đứa con của vợ chồng ông Thái bà Phụng đã thực sự trở thành người tình hay có thể nói cách khác là vợ chồng của nhau vì lẩn này, thằng em đã vô tình biến chị gái nó trở thành đàn bà sau khi nó đang tâm cướp đoạt cái trinh nguyên đáng giá nghìn vàng cùa người chị trong trắng, xinh đẹp như đóa hoa hải đường. Bố mẹ chúng không sao biết được là chúng hư đốn đến cỡ nào, không tài nào lại có thể đoán biết được là giờ này ở căn nhà tại Bà Rịa, chúng đang làm chuyện “trời không dung, đất chẳng tha”, chuyện chỉ có ở loài vật chứ không phải ở loài người nhưng đối với chúng hiện tại đó lại chính là lẽ sống, là hơi thở tiềm tàng của cả hai chị em, là tất cả những gì trân trọng và quý báu nhất chúng sẵn lòng chấp nhận trao tặng cho nhau với bao yêu thương, âu yếm, nồng nàn, cháy bỏng. Sự e dè, ngỡ ngàng, ngập ngừng nơi hai chị em như lúc đầu hoàn toàn tuyệt nhiên mất hằn mà thay vào đó là những chuỗi thao tác làm tình, ân ái thật tự nhiên, dạn dĩ, táo bạo ; ôi sao mà quả là nghiệt ngã khôn nguôi. Chị Nam biết chắc chắn rằng giờ phút này đây chị không còn là con gái nữa mà chị thực sự đã trở thành một người đàn bà bởi lẽ cái trinh trắng đáng giá nghìn vàng của chị trong phút chốc chị đã trao tặng hết cho thằng em yêu thương ; còn thằng Đại thì lần này, nó cũng lờ mờ hiểu ra được vấn đề quan trọng đến cỡ nào bởi vì nó nhận ra từng giọt nước mắt lăn tròn trên hai gò má hơi nhô cao hai lưỡng quyền của chị nhưng nó biết chị khóc không phải vì giận dữ, dỗi hờn như tối trước nữa mà là vì sung sướng, hạnh phúc.