_ Bộ Hạnh ko có áo mưa để về hả ?
Tiếng nói bất chợt vang lên nhưng Hạnh ko cần nhìn cũng biết ai rồi vì giọng nói này đối với nàng sao mà êm ấm thế .
_ Hạnh có áo mưa nhưng tại vì hứa sẽ đón ba mà chưa tới giờ nên nán lại chút thôi .
_ Vậy Hạnh cứ ngồi đây đi từ từ đợi dứt mưa hẳn về .
Vừa nói xong hắn cũng ngồi xuống dãy ghế nhưng cách nàng một cái ghế , hắn móc gói thuốc châm một điếu và rít nhẹ vài hơi rồi lại hỏi nàng :
_ Hạnh xinh thế sao ko kiếm một người bạn trai tốt rồi lấy làm chồng để phụ chăm sóc ba minh mà để thân gái một mình lo cho ba vậy .
Vì đã nhiều lần trò chuyện cùng nàng nên hắn biết rõ hoàn cảnh nên hỏi thẳng nàng như vậy , còn Hạnh được khen nên cũng vui vẻ mỉm cười trả lời hắn .
_ Kiếm chồng chứ đâu phải mua đồ phải có duyên mới gặp được chứ anh .
_ Hạnh xinh đẹp lại giỏi giang nhiều người rất muốn được người vợ như Hạnh đó . Chỉ tại vì Hạnh ….
_ Vì gì hở anh . Câu nói này của hắn cũng làm Hạnh tò mò muốn biết nên hỏi lại ngay .
_ Tại Hạnh quá khép nép nên không ai dám tỏ lời mà thôi .
_ Bản chất em xưa nay là vậy khó thay đổi lắm , nhưng nếu có người thật lòng thì cũng phải hiểu em chứ .
_ Anh biết nhưng nhiều người ko biết em ah . Vì anh ko dám mơ tưởng tới em nên mới vui vẻ nói chuyện được như thế .
_ vậy là tư trước anh ko coi em là mục tiêu của anh sao ?