Vào đến SàiGòn, Nguyễn thị Lon đổi tên lại là Nguyễn Thị Mai tức Kiều Mai.
Vào thời điểm cổ nhạc Việt Nam dang chuyển dần sang tân nhạc cải cách, các đoàn cải lương muốn câu thêm khách, hay cho phụ diễn thêm phần tân nhạc. Không có chó, bắt mèo… đớp đở. Ông bầu cho Kiều Mai hát luôn phần phụ dicn tân nhạc.
Cuộc đời “ca hát ngày tháng cho người mua vui” của nàng dang phát thì bị trắc trở, danh nàng vừa bắt đầu nổi thì bụng nàng cũng nổi theo.
Bà bầu hay dược, dánh ghen một trận tơi bời, xởn tóc, lột quần ngay trước cửa rạp. Danh ca kiều Mai phải vào nhà thương thí nằm gần nữa tháng vì bị hư thai. Sau khi bình phục nàng thề sẽ trả thù cuộc đời. Mai bắt bồ và sẵn sàng ngủ với bất cứ ai có thể đưa nàng tiến lên trong cái sự nghiệp cầm ca này.
Ngày tháng trôi qua, nhờ cái thân hình nảy nở nhìn rất bắt mắt, Kiền Mai lần lượt qua tay hết ca sĩ này đến nhạc sĩ khác, thay phiên nhau “dợt” cho nàng.
“Từng bước, từng bước thầm”
Kiều Mai ngày nay nghiễm nhiên trở thành một ngôi sao bắc đẩu trên vòm trời ca nhạc.
Tiến ngồi bật ng;ười ra thành ghế, điếu thuốc đầu lọc gắn trể một bên môi, Tiến nheo nheo mắt để tránh khói từ đầu điếu thuốc xông lên vừa để nhìn vào cặp mắt thỉnh thoảng quay lại liếc nhìn chàng của Kiều Mai.
Như hầu hết “dân cậu” thời bấy giờ, yêu ca sĩ dã trở thành một cái “mốt” của dân có máu mặt trong thành phố. Hằng tuần Tiến diều có mặt ở vũ trường này, và bao giờ cũng vậy, Kiều Mai vừa hát xong là có một tay dàn em của Tiến kính cẩn mang lên tặng nàng một bó hoa hồng. Hôm nay, Tiến dã quyết định dứt khoát trong đầu, chàng gọi bà Tuyết quản lý đến và ngỏ ý muốn mời Kiều Mai đi ăn với chàng đêm nay.
Bà quản lý tuổi đã vào khoảng bốn mươi, nhưng áo quần diêm dúa, nói năng dỏng dạc, đúng là một loại “cai gà thứ thiệt, nhưng dối với Tiến, một khách sộp mà bà đã bao lần chứng kiến ném tiền qua cửa sổ bà khúm núm xum xoe, vâng dạ rối rít.
Được bà quản lý bỏ nhỏ vô lổ tai mấy câu, Kiều Mai sướng rên nhưng cũng làm bộ tỏ vẽ e thẹn một chút cho có vẽ. . . .con gái rồi cuối cùng cũng bằng lòng.
Kiều Mai còn mong ước gì hơn nữa, từ một con Lon gánh nước mướn ở một làng nhỏ ngoài Đà Nẵng, ngày nay nàng dã trở thành một Kiều Mai hương sắc của Sài Gòn hoa lệ, và dược một vương tôn công tử mà nàng dã âm thầm mơ ước bấy lâu nay săn đón ôi! còn gì sung sướng cho bằng.
Tiến ân cần kéo ghếmời Kiều Mai ngồi khi bà cai gà dưa nàng đến, rất diệu nghệ, bà nháy mắt với Tiến thật nhanh rồi bỏ di ngay. Tiến hỏi thăm nàng vài câu bâng quơ rồi vô dề, Chàng mời Kiều Mai di chơi với chàng dêm nay.
Kiều Mai cắn móng tay ra chiều suy nghĩ, đắn đo rồi hỏi lại:
– Anh định đi dân?
Tiến đã có sắp xếp kế hoạch trong đầu nên chàng dáp không cần sny nghĩ.
– Trời mùa này nóng quá, anh nghĩ là tụi mình đi Vũng Tàn là nhất.
Kiều Mai làm ra vẽ ngạc nhiên.
Đi Vũng Tàn rồi chừng nào về .
– Đi chơi với anh em đừng lo mà mất vui. Chừng nào trời. . . .bớt nóng thì tụi mình về.
Kiều Mai ngúng ngoãy.
– Hõng được đâu, ngày mai em còn phải hát nữa mà.
Tiến tỏ vẽ dân cậu.
– Em khỏi cần phải hát, anh sẽ trả gấp đôi cho em.
Kiều Mai vẫn e ngại.
– Em không lo về chuyện tiền bạc, nhưng mà bỏ đi như vậy em sợ. . . .chủ duổi, hõng cho em hát ở đậy nữa.
Tiến nói chắc như đinh đóng cột.
– Em yên tâm, anh sẽ mua lại cái vũ trường này cho em hát, còn thằng chủ anh sẽ giữ nó ở lại dể. . . .làm bồi, em chịu hôn?
Tiến dìu Mai ra xe như một cặp tình nhân làm nhiều cặp mắt trong theo ganh tức. Ka tới xe, chàng quay lại bảo mấy đứa đệ tử di theo đón Taxi về, Tiến cũng không quên ngắt cho mỗi đứa một xấp giấy một trăm.
Kiều Mai vừa hãnh diện vừa sung sướng, nàng nghĩ thầm “bằng mọi giá nàng quyết phải bắt cho được cái hũ vàng này”.
Chiếc xe du lịch “Thăng Đờ Bợt” của Tiến lướt êm như ru nuốt gọn đoạn đường, hai người dến Vũng Tàu khoảng hai giờ sáng. Tiến tìm dến khách sạn “Grand Hotel” trông thẳng ra bải trước.
Đi bên Tiến, Mai thật hãnh diện, nhưng nàng cũng làm bộ nâng cao chiếc bóp ngang mặt giống như che nắng, làm như dể mọi người khỏi nhận ra nàng, nhưng thật tâm thì Kiều Mai biết là làm như vậy người ta sẽ chú ý đến nàng hơn.
Mai biết Tiến đến với nàng chẳng qua vì cái thân hình khiêu gợi, cái nhan sắc đang dộ mặn mà và tiếng tâm của một “vì sao bắc dẩu trên vùng trời ca nhạc”. .
Còn sau này, khi nàng dã bắc dầu xuống dốc thì. . . .Kiều Mai không muốn nghĩ thêm nữa, nàng sẳn sàng chấp nhận mọi hoàn cảnh nếu như Tiến cho nàng rơi. Mai nghĩ thầm.
“Một đêm quân tử nằm kề, còn hơn thầng ngốc vổ về quanh năm”
Tiếng Tiến vang lên sau lưng làm cắt đứt dòng suy nghĩ của Mai.
– Cưng đi tắm cho mát, rồi di với anh xuống nhà hàng kiếm cái gì ăn.
Mai dạ một tiếng thật dễ thương như một cô gái nhà lành chính hiệu con nai vàng ngơ ngác. Nàng mở tủ lấy chiếc khăn còn mới nguyên trong bao nylon rồi trước khi bước vào phòng tắm, nàng quay lại liếc Tiến thật tình tứ.
Tiến ngã người nằm dài trên giường, hai tay khoanh lại lót dưới dầu. Trong đoạn đường chinh phục đàn bà con gái, đây là lúc sung sướng nhất của chàng, lúc mà “con mồi” đã chịu theo chàng vào khách sạn, như vậy có nghĩa là vạn sự như ý”
Tiến mĩm cười, cuộc đời chàng đã từng ôm ấp biết bao là gái đẹp, nhưng lần này chàng vẫn nôn nao, sung sướng vì Kiều Mai vừa là một người dẹp, lại vừa là một ca sĩ tiếng tâm lẩy lừng mà bao nhiêu người dang khao khát. Tiến định bụng, hai người sẽ tắm rửa, ăn uống no say rồi mới bắt đầu chiến đấu, nhưng tiếng nước chảy rào rào trong phòng tắm làm Tiến khó chịu thằng bé của chàng nhút nhít, nó dã đói và đang đòi ăn. Tiến tưởng tượng đến thân hình bốc lửa của Kiều Mai trong phòng tắm, không còn mãnh vãi che thân. Không dằn lòng dược, Tiến mĩm môi cười rồi trút bỏ hết y phục lách nhẹ vào cửa phòng tắm. Tiến sững người nhìn cả một tòa thiên nhiên đang lồ lộ trước mắt.
Kiều Mai vẫn không hay biết, nàng đứng ngữa mặt, hai tay vuốt ngược mái tóc dài tha thướt ra phía sau mắt nhắm nghiền dưới làn nước mát. Thằng bé của Tiến bật dậy, dựng thẳng lên chỉa về phía Mai như một tên cướp bất thình lình rút súng uy hiếp người qua đường.
Tiến bước tới ôm choàng lấy nàng, Kiều Mai giật nẩy mình. Đành rằng đi với một tay dân chơi như Tiến vào khách sạn có nghĩa là nàng chấp nhận tất cả, nhưng làm sao nàng không khỏi e thẹn khi phô bày trọn vẹn tấm thân trần truồng trước mặt một chàng trai.
Kiều Mai mắc cỡ, nàng cười ré lên như bị ai thọt léc vào “háng”. Nàng kêu lên:
– Đồ quỷ, làm gì mà kỳ vậy, em đang tắm mà.
Tiến kê miệng lên bờ môi dang cong cớn của Kiều Mai không cho nàng nói thêm, hai người hôn nhau dưới làn nước từ chiếc vòi bông sen phun xuống. Kiều Mai như nghẹn thở dưới làn môi của người yêu Tiến vừa hôn~ vừa dùng tay xoa bóp vuốt ve khắpngười làm Kiều Mai kích thích run rẩy toàn thân.
Tiến cuối xuống nhìn cặp vú sừng trâu vãnh cao của Kiều Mai như chờ đợi, thách thức. Tiến đưa lưỡi liếm những giọt nước lăn tăn từ cổ nàng chảy xuống. Kiều Mai ưởn người, mắt nhắm nghiền, hai tay ôm lấy đầu mà vuốt ve mái tóc đã ướt sũng của Tiến.
Bờ môi tham lam của chàng di chuyển chầm chậm đến chiếc vú căn tròn, lưỡi chàng le ra liếm vòng vòng chung quanh dầu vú làm người Kiều Mai như tê như dại, chân nàng như không còn chống đở nổi sức nặng của thân hình, nếu không nhờ có đôi vòng tay Tiến đang ôm vòng nơi chiếc lưng thon, chắc là Kiều Mai đã khuỵu xuống.