Chú Năm thực ra không phải đi công tác mà là nhận được tin nhắn hôm nay có hàng độc chưa khui biều chú thưởng thức. Chú không muốn bỏ lỡ nên đã vội vã phóng ngay tới một khách sạn mini nằm trên một con đường vắng vẻ. Nhân viên nơi đây đã quá quen với ông khách xộp này nên nhanh chóng mời chú lên phòng đặc biệt. Chú bấm điện thoại, đầu dây bên kia có người bắt máy, chú nói: “Tao tới rồi nghe mảy!”, bên kia: “Dạ dạ!”. Chú cởi đồ, chỉ mặc mỗi quần lót nằm chờ.
Chỉ ít phút sau, có người gõ cửa. Chú ra mở. Một người phụ nữ xồn xồn bước vào tay kéo theo một cô bé khoảng chừng 16 hoặc 17 gì đó dáng vẻ nhút nhát. Ông đưa hai xấp tiền loại 100.000đồng dầy cộm cho người phụ nữ. Người phụ nữ quay ra dặn dò cô bé:
– Phục vụ chú cho tốt nghe chưa! Nếu mà để chú rầy thì
thì chết với tao đó!
– Dạ! – cô bé lí nhí trong họng.
Cánh cửa phòng sập lại làm cho cô bé giật nảy người. Cô khép nép chờ đợi. Chú Năm kéo cô bé đến bên giường, cô mắc cỡ không dám nhìn người đàn ông lớn hơn mình mấy chục tuổi lại còn không mặc gì hết.
– Đừng sợ! Chú đâu có ăn thịt đâu – Chú Năm trấn tĩnh cô bé.
Chú ngắm nhìn khắp người cô. “Thật là dễ thương”, chú nghĩ. Chú kéo cô bé ngồi xuống giường, từ từ cởi nút áo trong lúc mặt cô bé mêu mếu muốn khóc. Mới được mấy nút thì cô bé vùng chạy, chú nhanh tay kéo lại tát cho hai cái thật đau làm cô sợ quá đứng yên không nhúc nhích cũng không dám khóc. Chú cởi phăng luôn áo lót để lộ ra đôi vú mới lớn hơi vung lên tròn trịa và hai nhũ hoa còn đỏ hồng xinh xắn. “Tuyệt”, chú tự nhủ. Chú lấy hai tay mân mê, xe xe hai nhũ hoa hồng hồng, nắn nắn bóp bóp hai bầu vú trắng tinh thấy rõ vài đường gân xanh chạy quanh… Cô bé mắt nhắm nghiền, toàn thân run rẩy sợ hãi. Chú lôi cô bé đến giường bắt nằm xuống, cô bất đắc dĩ phải vâng lời. Chú cúi xuống bú hai đầu vú hồng hào trong khi cô bé lúc này hai mắt đã lim dim, tay chân bớt run mà dần dần buông lỏng ra. Chú thò tay xuống xoa xoa bóp bóp cái âm hộ còn trong trắng đã bắt đầu ẩm ướt. Chú day day càng lúc càng mạnh hơn làm cô bé không chịu nổi nữa rên lên ư ử “hưh… hưh… hưh… đau cháu chú ơi… hưh… hưh…”. Mùi da thịt thơm tho củ cô bé làm chú không chịu nổi nữa rồi, chú cởi phăng cái guýp và cái quần lót của cô bé. Cô bé Hoa bị thôi miên chỉ biết chống cự yếu ớt khi mà cơ thể đã hoàn toàn trần trụi. Một thiên thần yếu đuối sắp phải sa vào địa ngục trong vòng tay của một con quỷ giàu có và chức quyền. Nó đang giết chết linh hồn trong trắng bằng một thứ vũ khí vô hình.
Cô bé đang mê mẩn không nhận thức được rằng con rắn độc ghê tởm đang lờn vờn trước cửa hang. Bất ngờ nó lao vào… “Áh…áh…áh…” cô bé thét lên đau đớn chực co người lại Hoang đã muộn rồi, toàn thân cô đã bị giữ chặt. Cái đau Hoa xé đánh dấu một bước ngoặt mới trong cuộc đời cô. Cái dương vật của chú thật là quá lớn và khủng khiếp so với âm đạo xinh xắn nhỏ bé kia. Cái con vật ghê tởm cứ thụt ra thụt vào làm cô cảm thấy vô cùng khó chịu… cái khó chịu ấy dần dần chuyển thành những cảm giác lạ lùng, nó làm cho máu trong người cô chạy rần rần, nhiệt độ Hoa đang tăng lên từng giây từng phút… “Hưh… hưh… hưh…” cô rên lên trong vô thức, cô không còn biết gì nữa rồi, cứ để cho cảm giác kì lạ kia điều khiển cô… rồi âm đạo cô bắt đầu co thắt… co co… thắt thắt… gân cơ đã căng ra đến tôt cùng… phọt …phọt… tinh khí cô tuôn ra xối xả làm cho chú Năm cũng không thể kiềm chế được phải bắn hết tinh khí vào âm đạo cô bé không cần biết hậu quả ra sao.
Chú sung sướng siết chặt lấy cô bé làm cho cô muốn nghẹt thở. Đến khi qua khỏi cơn cực khoái cô bé mới kịp hoàn hồn nhận ra sự đau đớn trong âm hộ mình, từ nay cô đã trở thành một người đàn bà mãi mãi. Cô nằm trần trụi khóc thút thít trong vòng tay chú Năm đang ôm cô ngủ ngon lành. Bên ngoài cửa phòng, vài tên nhân viên khách sạn nãy giờ nghe lén cuộc truy hoan bắt đầu quay đi vì biết rằng tiệc đã tàn.
Sáng hôm sau, chú dậy sớm trong khi cô bé đang trần truồng co ro ngủ. Chú lấy ra một cọc tiền nữa đặt vào tay cô bé. Chú vào nhà tắm… tiếng nước chảy làm cô bé thức giấc, cô mặc vội quần áo vào ngồi ôm gối khóc thút thít, cọc tiền nằm nhơ nhuốc dưới chân cô. Chú tắm xong đi ra thấy cô ngồi đó, chú không nói một lời nào lẳng lặng đi ra khỏi phòng. Tiếng sập cửa một lần nữa làm cô bé giật nảy mình. Chú bỏ lại cô một mình cũng Hoa bao cô bé khác. Chú đã bước qua đời cô Hoa bước qua một chiếc lá vàng rơi rụng trên con đường danh vọng của chú và có ai mà biết được trên con đường ấy đã có bao nhiêu chiếc lá Hoa cô.
Chú đi xuống dưới sảnh của khách sạn, người phụ nữ tối qua đã chờ sẵn tự bao giờ, bà đã tới sớm để trả tiền phòng khách sạn cho chú. Bà ta cúi đầu khúm núm chào chú, chú chỉ nhếch mép cười bước ra ngoài.
…
Trên đường về nhà, lòng chú thật phấn chấn. Chú bảo hôm nay cho anh tài xế nghỉ phép 5 ngày, anh tài xế cảm ơn ríu rít. Đến gần nhà, chú nói anh tài xế dừng lại từ xa, cho phép anh sử dụng xe để về quê Hoa là phần thưởng cho một đêm thức trắng của anh. Chú bước đi về phía cổng, định bấm chuông Hoang nhận ra cửa chỉ khép hờ. Hơi ngạc nhiên Hoang chú vẫn khẽ đẩy cửa vào rồi khóa lại, vừa đi vào nhà chú vừa nghĩ: “Ai lại quên khóa cửa thế này?”. Chú vào phòng khách, đồ đạc xộc xệch hết. Chú bắt đầu lo lắng: “Chẳng lẽ lại có chuyện gì đây?”. Nghi ngờ, chú khẽ thò tay vào ngăn kéo nhỏ móc ra một khẩu súng…
Đi ngang qua phòng thằng Vũ, cửa phòng mở toang, súng lăm lăm trong tay chú quan sát chung quanh không thấy ai trong phòng. Đến phòng ngủ của mình, cửa phòng khép hờ, chú đưa mắt nhìn vào chợt chết lặng người vì cảnh tượng trước mắt không phải là kẻ trộm nào cả mà là cảnh hai người thân yêu của chú đang trần truồng ôm nhau ngủ. Trời đất Hoa đổ sập trước mặt chú, chú quay cuồng Hoa đứng không vững trên đôi chân bao ngày tháng chưa biết run rẩy. Vậy mà giờ đây nó không còn nghe lời chú nữa, nó Hoa rã rời, bủn rủn… Sau một lúc choáng váng, chú từ từ trấn tĩnh lại, máu trong người chú đang sôi lên. Chú đẩy cửa thật khẽ bước vào, hai thân thể trần trụi kia vẫn không hay biết.
– Cái quân khốn nạn kia – Chú quát to giận dữ – chúng bay đang làm trò bỉ ổi gì ở đây?
Đôi tình nhân choàng tỉnh trong kinh hãi sau tiếng thét vang trời, họ cuống cuồng quơ lấy chăn phủ lên thân thể tội lỗi lõa lồ vẫn còn đang nhơ nhuốc mùi hoan lạc. Lăm lăm súng trong tay, chú nắm tóc cô Hoa lôi ra khỏi giường rồi xô cô ngã dúi dùi vào một góc phòng, cô nằm im khúc thút thít không dám phản ứng gì. Còn thằng Vũ cũng thất kinh hồn vía không dám nhúc nhích, mắt lấm lét nhìn theo chú đang mở tủ lấy ra hai cái còng số 8. Quắc mắt về phía nó, chú quát:
– Nằm sấp mặt xuống đưa hai tay lên đầu!
Thằng Vũ ngoan ngoãn tuân theo. Chú còng hai tay nó lại. Cái còng còn lại chú khóa một đầu vào song sắt đầu giường, một đầu vào giữa đoạn xích củ cái còng kia. Trong tư t
thế này thì thằng Vũ có thể lật sấp hoặc ngửa dễ dàng Hoa không thể dùng hai tay chống cự được. Cô ngồi co ro trong góc theo dõi từng hành động của chú trong nỗi sợ hãi tột cùng.