– Chào mợ ạ……..
Thím giật mình ngẩng lên :
– Kía,cháu đã về đấy à Cháu ăn cơm chưa để mợ đi nấu….
– Thưa mợ cháu ăn rồi Cảm phiền mợ cho cháu ở với mợ mùa hè năm nay ;Tiệnđây ba má cháu có gởi biếu mợ chục thước lụa Hà Ðông để mợ với em Thìn may áo mặc.
– Trời ! Ba má cháu vẽ vời qúa….
Thành đưa xấp vải và một cái phong bì cho thím và nói tiếp :
– Thưa mợ,ba má cháu gởi mợ bốn ngàn đồng,mợ cho cháu ăn uống trong dịp nghĩ hè này.
Thím Ba đon đã :
– Trời ơi sao má cháu lẩn thẩn vậy ?Qùa thì mợ xin nhận còn tiền thì cháu cất đi mợ không lấy đâu…
Thành năn nĩ mãi thím Ba mới nhận tiền.
Thế rồi tuần lễ đầu tiên trôi qua êm ả,Thành dành hết cả thì giờ đi chơi loanh quanh trong làng ;Khung cảnh vừa đẹp vừa nên thơ,nơi đây có một hồ sen khá lớn trên bờ hồ có mấy bụi cây rậm mọc lên,gần đó có một cây mận trĩu qủa đỏ hồng mà không ai thèm hái.Thành nhớ năm ngoái khi về thăm làng chàng cũng ra đây ngồi dưới gốc cây này thật lâu để ngắm cảnh mặt trời lặn thật đẹp.Thành bước xuống gốc cây mận xum xuê ngồi im lặng ngắm cảnh hoàng hôn buông xuống.Khi mặt trời đã lặn Thành đứng lên định ra về.Bỗng Thành nghe tiếng rên rỉ tiếng hơi thở hổn hển phát ra từ một bụi cây rậm gần đó,Thành chưa hết ngạc nhiên thì tiếng rên rỉ phát lên có phần lớn hơn…