Tôi càng nghiến răng, trợn mắt, kêu thống thiết nên lời : ôi trời cao đất dày hãy nhìn xem cảnh đời đau khổ. Thế giới sao im lặng trước những cảnh bức hiếp này, những quốc gia có kẻ làm hải tặc hẳn biết rõ mười mươi bọn phỉ mà sao không bắt chúng đền tội của chúng đi. Còn bao nhiêu người bị chúng bắt giờ sau hàng chục năm ai còn ai mất và hiện sống ra sao.
Chị thấy tôi giận dữ nên dịu lại, ôm chặt lấy tôi để tôi nép vào ngực mà dỗ tôi : anh ngủ đi, đừng nghĩ nữa, em tỉnh rồi, đừng làm em sợ. Tôi khóc thành tiếng, rúc mặt vào vú chị. Chị cố lách để mũi tôi đặt vào bên vú phải và tôi vừa khóc vừa hít sâu mùi hương da thịt phụ nữ nồng nồng. Tôi đặt tay lên xoa ngoài áo cái vú trái của chị, hít lấy hít để vú bên phải và năn nỉ chị cho tôi ngậm một tí.
Chị không trả lời thẳng mà chỉ âu yếm cầm lấy bàn tay tôi nhét vào cạp quần bảo tôi sờ ở đó cũng được rồi. Tôi thấy cảnh tức tưởi của chị vừa rồi nên cũng không hoạnh họe gì hơn. Vả chăng, chị không cho bú vú thì sờ lồn cũng sướng, còn đòi hỏi gì nữa. Tôi nhẹ nhàng cất người khỏi chị, giữ để chị ngả nằm dài xuống giường. Một bàn tay còn xoa bên trong quần chị, còn một tay tôi tuột lôi quần chị ra.
Dần dần khúc người dưới của chị bày ra hẳn, tôi lại vuốt những sợi lông và tuột nốt quần sịp. Chị hơi thẹn nên khép đùi lại, tôi trịn lại giữ và banh hai giò chị ra mà ngắm. Tôi rên rỉ khen : ôi lồn chị đẹp quá. Lông dày, múi nở trông tưạ con sò lông múp míp. Chị bật cười thú vị. Tôi nắm hai cổ chân bạch toạc ra và miệng liếm láp thèm thuồng.