“Chẳng lẽ mặc đồ model cũng cho là sexy sao. Má em thích mặc kiểu mới thôi, em và chị em chỉ là ham cái đẹp. Bây giờ thời đại này mà các anh còn phê phán. Các anh sao không so với con gái Sài gòn, tụi em còn thua xa”.
“Không phải là phê phán, chỉ nói sự thực. À, mà chị của em đi đâu ?”, một đứa chợt nói vừa nhìn một cách soi mói vào ngực trái chanh của Soan. Nơi giữa ngực u ra hai cái núm nho nhỏ kín đáo. Soan cảm giác được cái nhìn đó như là không tôn trọng mình. Nhưng vì phép lịch sự tối thiểu, Soan nói luôn :
“Chị em đi trực trường. Chị là Đoàn viên năng nổ mà … Thôi, các anh muốn ngồi đây chờ … thì chờ …hay muốn đợi chị em về … hay các anh muốn nhắn điều gì ? … Em còn phải nấu cơm”.
“Không cần …”, một đứa lớn con nhất đứng ra nói, “Tụi anh đến đây chỉ để tìm RIÊNG em”. Hắn nhấn mạnh chữ “riêng” cố tình cho Soan nghe.
“Tìm em … tìm em làm …”, Soan vừa kịp nói tới đó, bỗng phát hiện ra điều gì không ổn trên khuôn mặt đanh lại của những tên thanh niên. Nàng đứng lên và bỏ vào trong từ chối khéo, nhưng hơi muộn, một trong đám họ bước theo sau lưng Soan, nắm lấy vai nàng. Nàng xoay người tránh né và bỏ chạy. Cả đám nhào tới chụp lấy Soan. Đứa đứng sau cùng cũng nhanh chóng ngó quanh rồi khép cửa lại. Mọi việc xảy ra trong tít tắt, gọn gẽ. Bên trong, chỉ còn tiếng la ơi ới tắt nghẽn của Soan.