“Sợ gì … con nhỏ này con của bà giáo Loan ph*ng Tin Học đó hôm trước gặp ở cổng trường tụi bây khen tướng con nhỏ phê …”
“Cái gì, có thiệt là con nhỏ đó ? Tụi bây ăn gan trời hả. Không sợ bị còng sao ?”
“Con nhỏ dữ thấy mẹ, chị nó là chúa trùm sao không bắt luôn”
“Sợ mẹ gì, lỡ làm rồi chơi luôn. Tụi công an bây giờ nằm mơ cũng không ngờ mình bắt luôn con Soan, trong khi tổ trọng án gì cứ lo điều tra vụ cô Nghiêm”.
“Bây giờ tính sao ?”
“Tính sao gì chứ. Tính chừng nào ‘làm thịt’ luôn con nai vàng ngơ ngác này”
“Nghe nói con nai còn gin đó nghen”.
“Tối này đi … thằng A mua bia, thằng B mua mồi, thằng C đi xem động tịnh bên ngoài. Tất cả nhớ hẹn tối này 8 giờ”
“Nhậu luôn tới sáng đi, chơi gãy củ thì thôi. Nhớ nhen, khi đến đây dùng ám hiệu bằng ký tự và mật mã của nhóm, tức ngày thành lập nhóm: 75, ngày 7 tháng 5 đó”.
“Còn nếu nói ngược lại 57 là tình hình biến chuyển, lập tức biến qua cửa sau. Understand ?”.
“Trời, đại ca chơi tiếng Ăng-lê nữa”.
“Đại ca nói thì tụi này OK thôi!”.
Cả bọn bàn thảo xong thì biến mất, chỉ chừa lại một đứa canh chừng Soan và cô Nghiêm.
8 giờ tối đó, tất cả đám thanh niên chụm lại bên cái lẫu dê do một tay mang danh “đầu bếp thượng hãi” đứng ra nấu. Chén thù, chén tạc, chén huynh-đệ giống hệt như dân giang hồ, cũng cụng nhau ơi ới, mặc cho bên này cô Nghiêm và con Soan rên la hừ hừ.