Sau bữa cơm tối, các con đi ngủ, Mộng Lan và Thông cũng chia tay, ai về phòng nấy. Một mình trong phòng vắng, Mộng Lan lo sợ nghĩ đến lúc chồng phát hiện nàng không chung thủy, chắc chắn anh ấy sẽ giết cả hai người, và các con nàng cũng chẳng thương tiếc người mẹ đĩ thõa. Mộng Lan tự hỏi : ” mình làm việc này có sai không ? ” rồi tự trả lời : ” Đâu phải lỗi tại mình. Tại chồng mình ham mê công việc, không nghĩ đến vợ phải nhiều đêm trằn trọc không ngủ được trong căn phòng đầy đủ tiện nghi nhưng lạnh lẽo, thiếu hơi ấm của người đàn ông. Ngày nay Thông đã đem đến cho mình những khoái cảm vô cùng thích thú và mới lạ mà chồng mình chưa bao giờ cho mình hưởng. Mình có phản bội chồng đâu, mình vẫn làm tròn bổn phận đối với chồng, vẫn yêu chồng. Mình chỉ nhận ở Thông những gì mà chồng mình chưa cho mình mà thôi. Mình chỉ cần thận trọng không để lộ chuyện làm chồng đau lòng là sẽ không có gì bất ổn xẩy ra. ” Sau khi cảm thấy yên lòng với ý nghĩ hưởng lạc thú với cả hai người đàn ông, nàng chìm vào trong giấc ngủ với nhiều mộng đẹp.
Sáng hôm sau, không thấy Thông dậy ăn sáng, đứa con trai lớn của Mộng Lan vào phòng hỏi : ” Sao chú không dậy ăn sáng rồi đi học, trễ rồi đó ” Thông trả lời : ” Đêm qua chú bị cảm, mệt quá, hôm nay phải xin nghỉ học một buổi, cháu cứ đi ăn sáng và đi học cho kịp giờ. “