Ngày hôm trưóc, Mỹ Linh rất ngạc nhiên nhận được điện thoại của cô Thư ký Giám đốc cho biết cô phải lên trình diện Giám Đốc vào trưa hôm nay. Cả đêm qua Mỹ Linh mất ngủ, lo lắng không biết chuyện gì đã xẩy ra. Lúc này gặp Giám Đốc thấy ông vui vẻ, mời ngồi nên cũng bớt sợ, bèn lên tiếng hỏi :
” Thưa ông Giám Đốc cần gặp tôi về việc gì ? ”
” À ! Không có gì quan trọng. Tôi muốn gặp cô là vì tuần trước tôi mới biết có cô làm việc trong hãng của tôi. Làm chủ mà không biết hết các người cộng tác với mình là một thiếu sót lớn lao. ”
” Dạ, thưa ông chủ, với một hãng lớn có cả mấy trăm công nhân viên như thế này thì làm sao ông có thể biết hết mọi người đưọc. ”
” Cám ơn cô đã thông cảm cho tôi như vậy thì tốt lắm ”
Ông chủ Vĩnh Phú nhớ lại, tuần trước ông tham dự buổi pinic của với các nhân viên, công nhân trong khu nghỉ mát của hãng ông. Khi ông đến nơi thì các công nhân viên và gia đình họ đã tới đông đủ. Người thì chơi banh, người thì chậy nhẩy, người thì bơi lội….những người khác nằm dài trên bãi cỏ, hoặc trải tấm khăn nằm phơi nắng trên bờ hồ. Ông chủ đi một vòng chào hỏi mọi người. Thình lình ông thấy một cô gái mặc áo tắm, nằm phơi nắng trên bãi cỏ. Cô có một thân
hình cân đối, da trắng như trứng gà bóc, mông nẩy nở, chân thon dài. Cặp kính dâm che mắt cũng không dấu nổi vẻ duyên dáng của khuôn mặt. Cặp mắt của ông chủ xoáy vào cặp vú săn cứng của nàng. Hỏi thăm ông biết tên nàng là Mỹ Linh.