VN88 VN88

Chuyện tình cô người mẫu

Hắn bồn chồn đi lại cố ngẫm nghĩ xem còn gì phải chuẩn bị nữa không, những lần chụp khoả thân trước đây cũng có một số trục trặc nho nhỏ, hôm nay hắn muốn buổi chụp phải thật hoàn hảo, không được có bất kì sai sót nào dù là nhỏ nhất, kể từ lúc Bảo Hoà cởi hết ra cho tới tận lúc nàng ra về. Nghe tiếng chuông cửa của nàng, hắn suýt nữa đã nhảy cẫng lên,trước khi ra mở cửa hắn soi nhanh lại mình qua tấm kiếng lớn một lần nữa. Mỉm cười hài lòng, hắn tự thấy mình rất lịch sự nhưng không hề mất đi vẻ nghệ sĩ trong bộ quần áo bằng vải thô màu trắng sữa rất thời trang. Chỉ đáng ghét mỗi cái bụng phệ xệ xuống theo mỗi bước đi, nhưng hắn tự nhủ, cũng không sao, cái chính là hắn rất biết cách ăn vận để che đi cái khuyết điểm này.
– Mà nghe đâu làm tình nhiều cũng là một phương pháp giảm mập rất tốt. – Hắn nghĩ lại những cô nàng mút cu hắn như thể cố sức mút hết cái đám mỡ ngồn ngộn chết tiệt bèo nhèo trên bụng hắn ra ngoài vậy. Cái miệng kiêu ngạo của Bảo Hoà mà làm cái việc ấy thì có lẽ hắn sẽ phọt hết cả mỡ màng ra mất.

Hắn cuống quít chạy ra mở cửa vì sợ nàng phải chờ lâu, cô nàng quả đúng như lời người ta nói, chính xác đến từng giây. Thậm chí khi hắn liếc mắt qua cái đồng hồ Thụy Sĩ đắt tiền trắng loá đang đeo trên tay, còn đến năm phút nữa mới đến giờ hẹn. Bảo Hoà đến trong một bộ đồ khá giản dị giống hôm qua, quần jeans áo sơmi dài tay nhưng bó lấy người rất đẹp. Dạo này những cô người mẫu ăn mặc kín đáo như thế rất hiếm, hắn quen mười cô thì có tới chín cô suốt ngày váy ngắn cũn cỡn với những cái váy mà quai lúc nào cũng chỉ chực tụt khỏi vai vô cùng khiêu gợi. Lúc đấu nhìn thì thích nhưng nhìn nhiều quá thành thử hắn chỉ khoái đàn bà con gái ăn mặc kín đáo Á Đông một chút hơn. Khoẻ khoắn mà vẫn rất sexy, hắn đánh giá như vậy về cách ăn mặc của nàng, nhưng trong lòng thì hắn dĩ nhiên là vẫn thích nàng cởi hết ra đến lúc loã lồ hơn, với một tay nhiếp ảnh như hắn, vẻ đẹp trần truồng của người dàn bà là vẻ đẹp tuyệt mĩ nhất.
– Em đúng là chuyên nghiệp,”pro” ghê héng, chính xác đến từng phút.
– Chào anh, em xưa nay luôn đúng hẹn mà. bắt đầu luôn nghen anh.
– OK, anh sẵn sáng rồi, em cởi quần áo ra luôn đi.
Hắn cẩn thận quay lại khoá trái cửa phòng chụp, tay hắn run run lắng nghe tiếng khoá kêu lách cách. Thế là lúc này trong phòng chụp chỉ còn lại hai người, hắn và Bảo Hoà, không gian yên tĩnh đến nỗi có thể lắng nghe tiếng o o từ những ngọn đèn và từ chiếc máy điều hoà không khí. Hắn cẩn thận lấy tay ấn cái đống cộm lên trong quần xẹp xuống nhưng có lẽ càng ấn nó lại càng phồng tướng lên.

VN88