-Thế cơ à , đã thế em thách anh luôn đó , xem anh có dám làm không , hôn thì có thể chứ chuyuện đó thì cũng chỉ dám nói mồm mà thôi
-Em nhầm anh với ai rồi đó , anh chẳng có gì mà không dám làm đâu , có giỏi thì vào phòng em anh cho biết tay
-Đố anh đấy , tinh vi
Nói xong thì Minh vênh mặt lên , đi vào trong phòng rồi dần dần , cởi dần cái áo của mình rẩnồi ngoảnh lai nói
-Sao có dám làm không chỉ được cái nói mồm là giỏi thôi , đây em cởi hẳn ra rồi đấy , dám không
-Chẳng có gì là không dám cả nghe chưa
Tôi đi vào bên trong phòng của Minh rồi đóng cửa lại .Minh bây giờ mới thật sự thấy sợ hãi trong lòng , nhưng bộ mặt thì vẫn cứ vênh lên khiêu khích tôi .Tôi đến gần thì Minh mới thật sự hãi hùng miệng lắp bắp nói
-Anh …Thắng …anh định làm thật đấy à , a..anh
-Thì em thách anh con gì nữa , chẳng lẽ lại làm đùa nữa sao ,em chỉ cần nói một câu xin thua là được ngay thôi mà , anh không em đâu
-Ai thua , có giỏi thì làm đi nào
Tôi tức mình vì Minh không nghe lời của tôi tôi tiến lại đè luôn Minh xuống giường hai bàn tay của tôi nắm chặt nấy hai cổ tay mề mại của Minh.Minh nhìn tôi với anh mắt giận giữ nói
-Được lắm , đã thế tí nữa về em mách bố mẹ cho coi , xem có dám làm không !
-Lại lấy bố mẹ ra doạ rồi , chỉ được cái thế là giỏi thôi , không chơi với em nữa