Trần sửng sốt không tin vào chính tai anh nữa, nhưng Quang còn ngồi đó
và anh đưa ánh mắt về phía Trần tỏ ý xác nhận điều bố anh nói. Trần thở
dài không nói gì và đi vào buồng anh. Quang lúc này mới tỏ ý vui, gật
đầu với bố anh.
Sau bữa cơm trưa, ông Đại giục Thái Bình đi tắm rửa sạch sẽ cho tinh
thần sảng khoái, còn ông lôi ra chai rượu rắn ông ngâm cả chục năm nay,
rót ra ba chén đầy cho ba bố con ông. trần tuy không thích nhưng cũng
không dám trái lời bố, đỡ lấy chén rượu, hớp một hơi hết nhẵn. Chờ Thái
Bình tắm rửa xong thì ba bố con kéo nhau vào trong phòng vợ chồng Quang.
Thái Bình mặc một chiếc váy hoa nhạt đang đứng soi gương, thân hình nàng
cân đối, nở nang và tràn đầy nhựa sống. Trần liếc nhìn nàng ?”người đàn
bà nào đôi mông tròn trịa, chắc nịch này sẽ có con cái đầy đàn” ? anh
thầm nghĩ. Thái Bình nghe tiếng ba người đàn ông bước vào thì quay lại,
nàng không mặc đồ lót, chiếc váy mỏng dính không che hết chùm dày lông
chứa đựng cả một huyền thoại, hai núm vú hằn trên nếp váy. Nàng để cái
váy từ từ rơi xuống, một cơ thể hoàn hảo hiện ra, lồ lộ trước mắt ba bố
con ông Đại. Ông Đại giục Trần cởi quần áo
Cảm giác loạn luân vẫn xâm chiếm trong suy nghĩ của Trần, Thái Bình đang
ôm chặt lấy anh và cọ cọ cặp vú của nàng lên ngực, lên cổ anh, lông trên
mu âm hộ nàng xát lên bụng và cặc anh, toàn thân nàng như một lò than
hồng. Hơn nữa giờ đã trôi qua mà con cặc tội nghiệp của Trần vẫn ỉu xìu,
Thái Bình thì nước mắt lưng tròng. Ô?g Đại và Quang nhìn nhau buồn bã
lắc đầu ngán ngẩm, họ biết mặc cảm tội lỗi làm Trần không hoàn thành
nhiệm vụ, chứ từ thời Tổ tiên nhà họ, có ai chê đàn bà đâu. Ông Đại đứng
lên, phá tan bầu không khí khó chịu: