– Bố?mút?âm hạch?con chết mất?u?u?u?
Ông Đại cẩn thận liếm sạch sẽ từng giọt khí của nàng chảy ra. Dường như
không chịu nổi thêm nữa, nàng thọc tay vào quần lót ông lôi tuột con cặc
ra. Trần giật mình, nó to như con cặc Quang, nhưng dài gần gấp rưỡi đang
ngóc thẳng lên trên. Thái Bình xoa khắp mình dương vật ông bằng dâm dịch
của nàng. Nàng ngước mắt nhìn chồng, miệng vẫn không ngừng mút cặc anh.
Quang vẫn theo dõi tay nàng đang từ từ chà đầu cặc ông Đại lên mép âm hộ
và cái đầu bóng nhẫy, to quá khổ lút dần vào cái lỗ hồn hồng bé xíu. Âm
dịch của nàng lại được dịp trào ra ướt đẫm tấm lót giường đã hơi ố màu.
Thái Bình nấc lên thổn thức:
– Sâu hơn nữa đi?
– Này thì sâu?cho mày nếm mùi?con cặc của?Tổ tiên nhà ông để lại?hự?hự?
– Ông Đại sụt con cặc tới lút cán làm Thái Bình giật nảy người lên, rồi
rút hết ra gây tiếng “ọc?ọc?”.
Quang nhìn cảnh vợ anh quằn quại trong đê mê thì không còn nhịn được
nữa, anh con người lên:
– Ối?em ăn con cặc anh mau lên, ối?ối?anh đang ra đây?
Từng đợt inh trùng từ trong miệng Thái Bình trào ra hai bên mép. Ông Đại
vẫn nhịp nhàng xọc cặc xuyên vào tử cung nàng. Nàng lăn lộn, gầm gào như
chưa bao giờ nhận được khoái cảm đến thế, mặt nàng dính đầy tinh tùng
của Quang, con cặc anh đã oặt sang một bên, trượt ra khỏi miệng nàng.
Ông Đại dập mỗi lúc một mạnh hơn rồi hai tay ông bấu chặt vú nàng, ông
nằm đè lên nàng mà cắn xé trong cơn điên loạn. Âm hộ nàng nhào nặn đến
tơi bời con cặc ông. Cơn khoái cảm phụt ra thành từng luồng, bắn thẳng
vào tử cung Thái Bình hết đợt này đến đợt khác. Nàng lịm đi.