Dần dà, Akiko trở nên thụ động. Cô bắt đầu hôn trở lại. Lưỡi của họ lẫn lộn. Những âm thanh nhép nhép của nước miệng và sự nút làm đặc trưng căn phòng vắng lặng. Trong một thoáng, Akiko quên rằng một người đàn ông đang nhìn ở bên kia.
Thình lình, lão dứt ra. Với một nụ cười gian giảo trên môi, lão nói, “Ê, qua đây thử đi !”
Akiko không thể tin vào tai mình nữa. Lão đang kêu thằng bạn qua hôn cô !!!
“Chấp nhận lời đề nghị”, khứa trả lời, cười hô hố. Khứa đặt ly nước một bên và nhích qua phía Akiko.
“Con tiếp đãi một lát”, lão yêu cầu, đẩy cô về phía khứa bạn.
“Đừng, bố!” cô van nài, phủ nhận lời đề nghị của lão. “Con đã chịu hun bố rồi là quá lắm … sao lại bắt con …”
“Dù sao ông ta vẫn là thằng bạn nối khố của bố”, lão nói, nheo mắt quỷ quyệt, trong khi đẩy cô nhè nhẹ qua bên kia. “Tốt với ông như là tốt với bố vậy !”
“Nhưng còn danh giá của con thì sao,” Akiko kêu lên. “Gengyo biết được thì còn gì là … nữa đây !”
“Thôi im miệng đi, triết lý … danh giá con mẹ gì, hun đi rồi tính”, lão sủa lớn.
Akiko nuốt nước miếng, miễn cưỡng gật đầu. Cô không dám cải lời lão, bởi bộ mặt lão cho cô thấy sự thiếu kiên nhẫn và rất hung dữ. Nước mắt lưng tròng, cô xoay đầu lại, nghiêng qua, và đưa môi về phía gã đàn ông trạc tuổi gấp đôi.
“Dễ thương quá! Ngoan nữa”, khứa thì thào, nâng niu gò má cô. “Da mát quá, ơi thằng bạn già ơi! Mày lựa hàng cũng khá !”
Khứa hôn cô một cách lố lăng như thoạt đầu cô đã đánh giá con người gã. Một cách thô bạo, lão phạp vào miệng cô. Đầu lưỡi như con giun len lõi giữa hai hàm răng cô.
“Khuông ggggggg!”, Akiko chống lại, cố gắng nói cho rõ với hai hàm răng bị lèn chặt. Cô đẩy vai lão, định dứt ra, nhưng lão choàng tay lấy đầu cô không cho xứt.
“Mở miệng ra, con quỷ” lão nói. “Bố dạy con làm sao thì làm y như vậy”.
Sỉ nhục nào hơn nữa, Akiko mở miệng từ từ, trong lòng rủa thầm, tại sao, già dịch, tại sao bắt con nhục nhã như vậy ! Và rồi khi miệng cô há ra, cái lưỡi trơn ướt của gã đàn ông đáng tuổi cha cô thụt vào. Nó làm cô muốn nôn nửa.
Nhưng cô không thể chấm dứt nó, và nụ hôn cứ kéo dài. Dần dà, cô bắt đầu chấp nhận tình huống và chấp nhận chiếc lưỡi “làm xiếc” của khứa.
Có lẽ đã hơn năm phút, cô bỗng nhiền choàng tay lên mình khứa, đáp lại nụ hôn đó rất chân tình.
“Tôi không làm cô thất vọng chứ ?”, khứa hỏi, khi cuối cùng buông Akiko ra. “Thuở xưa, tôi đã chinh phục bao nhiêu cô vì nụ hun này”.
Thẩn thờ, cô gật đầu, nói lí nhí “Ừ, hèn gì”
Lão bố dượng cười, “Vậy còn tôi”. Lão kéo Akiko từ trong tay khứa bạn và hôn cô thêm lần nữa.
Thời gian như ngừng chạy, Akiko tưởng chừng như đang gặp cơn ác mộng. Thật là cô không ngờ mình bị chuyền qua chuyền lại bởi hai người đàn ông đứng tuổi như một món đồ tiêu khiển. Nhưng cô không biểu hiện gì là không thích. Hay có lẽ cô uống quá chén nên để mình tự buông thả, Akiko tự biện luận như vậy.