Rồi, khi vừa sắp đạt tới cực khoái, họ lại ngưng. Lão bố dượng ngồi sang bên phải, khứa bạn cũng ngồi qua bên trái. Akiko ngồi giữa uốn éo, hai tay vẫn còn nắm chặt hai “cột cờ”.
“Chuyện gì ?” cô nhõng nhẽo. “Sao ngưng giữa chừng. Em bơi gần tới bờ rồi”.
Lão bố dượng lắc đầu. Lão gỡ từng ngón tay cô trên dương cụ lão, và xích ra. “Để bạn anh giúp em bơi trước. Em bơi tới rồi, anh bắt em bơi thêm”. Lão cười.
“Anh giúp em ?” Akiko quay sang hỏi khứa bạn.
“Giúp em rồi ai giúp anh ?”, khứa khích.
“Giúp sao ?”
Khứa làm vẻ khinh khỉnh. “Ôi … chỉ muốn em hun chỗ đó thôi! Giúp là giúp vậy !”, khứa chỉ tay xuống.
“Trời ơi …”, cô nấc lên, lắc đầu lia lịa. “Không, làm sao làm được”.
“Tại sao không ?”, khứa hỏi.
“Em có chồng rồi”, cô giải thích “Đạo đức đâu cho phép”.
Khứa cười khì. “Đạo đức gì mà dám thủ dâm, còn cho người xa lạ như tôi sờ mó. Thôi cái đạo đức đó chắc không tồn tại nữa rồi”.
“Bạn bố nói đúng đó con. Đạo đức khi có người ngoài kìa, còn bây giờ chỉ có ba chúng ta. Ai biết chứ !”
“Bố, đừng nói ngược đời vậy”, Akiko phân trần.
“Ngược đời gì, một khi con chịu làm cho bố rồi là con đã chọn một hướng đi riêng. Bạn bố đâu phải là kẻ xa lạ nào nữa”.
“Không, dứt khoát không mà!” cô nhăn nhíu, khi lão ấn đầu cô xuống đùi của khứa bạn.
“Thử đi!”
Cô nhìn không chớp mắt vào cái đầu rùa tím sậm, trông có vẻ to hơn khi cô đến gần. Bàn tay cô run run, nửa muốn rút về, nửa muốn đưa tới. Khi mũi cô khoảng 10 cm, một mùi nồng-đàn-ông vương lên, một mùi quen thuộc khi cô một lần tắm rửa cho chồng.
“Ư …!”, cô lầu bầu, lấy một hơi dài.
“Thử đi, nhanh lên!”, lão bố dượng thúc.
Chúm môi, Akiko hôn phớt ngang cái đầu nấm. Dù cho đây không phải một điều gớm ghiết, nhưng cô cũng quyết định làm.
“Ngoan!”, khứa bạn khen. “Em làm khéo lắm!”
Thật không ngờ, giọng nói trầm ấm của lão thuyết phục được cô, một phần cô cũng muốn cho lão bố dượng biết, lời nói mật ngọt đôi khi cũng chết ruồi !