“Ông thật khéo ăn nói”, cô ẻo lã, hôn lão. Lần này, cô hôn lâu hơn.
“Ô … em dễ thương”, khứa lầu bầu, tay đặt trên vai cô và bắt đầu mơn trớn.
Không ngờ sự dịu dàng lại đem kết quả tốt. Thình lình, cô vuột lòng bàn tay, khiến cho một ít tinh tương tiết ra đầu lỗ sáo. Không cần biết mình đang đang làm gì, Akiko đưa cái lưỡi ra liếm nhẹ giọt mặn đó. Rồi, tay cô liên tiếp sụt đều và liếm gần như sạch sẻ mọi thứ rịn ra từ đường chẻ.
“Cục cưng ơi”, khứa khích lệ. “Cục cưng làm anh chết mất”.
Và cô tiếp tục liếm để kích thích lão cho tới khi lão bố dượng đứng cạnh lên tiếng.
“Sao không bỏ nguyên vào miệng”.
Không phản đối như thường lệ, Akiko há miệng và đặt nó vào trong. Đôi môi hồng mềm mại thoáng một cái đã trùm kín khúc thịt dày. Cô nút sâu tận trong, rồi dùng lưỡi “tắm rửa” cho sạch sẻ.
Mùi vị của khứa có phần giống lão bố dượng, nhưng phần thích có vẻ nhiều hơn phần ghét. Bất chấp lương tâm cắn rứt, Akiko bắt đầu nâng đầu lên xuống, chậm trước, rồi nhanh sau. Cái cảm giác thực hiện với một người không quen biết làm cô thấy hoang dại sao ấy !
Trong đầu cô, che phủ bằng một lớp sương mù của dục lạc. Lão bố dượng tự nhiên lại mang về một kẻ lạ hoắc, lại bắt cô phục vụ như một con điếm, một con điếm chuyên nghiệp !
“Coi kìa, nhìn nó ‘biểu diễn’ rồi mới biết tao nói đâu có sai!”, lão bố dượng nhảy cẫng lên khoe với thằng bạn.
“Bây giờ tao tin rồi! Phải chi cũng có đứa con dâu thì hay biết mấy”, khứa hổn hển đáp. “Nữa đi cưng. Nhanh lên cưng! U ….a ….”
Thật ra, khứa không cần phải bảo Akiko làm nhanh. Ở tình trạng quá kích thích này, không thể nào bắt cô dứt ra được. Cô sẽ không ngừng cho tới khi nào miệng cô đầy ắp tinh dịch !