*
* *
Akiko biết sớm muộn gì cô phải khai báo hết mọi chuyện Gengyo, vì lương tâm cắn rứt. Nhưng cô không biết phải bắt đầu như thế nào. Liệu Gengyo có chấp nhận cô nữa không, hay sẽ cho cô là con điếm. Thà mãi là con điếm bí mật hơn là một người vợ thật thà khai báo, Akiko nghĩ ngợi.
“Chuyện gì suy tư vậy ?” Gengyo hỏi, khi họ vừa ăn trưa xong vào ngày Chủ nhật. Lão bố dượng lại biến mất vào giờ này, mỗi ngày. Akiko đi rữa chén, trong khi Gengyo lau chùi bàn, bếp.
“Em có vẻ tư lự từ ngày hôm qua tới nay. Hy vọng em không có chuyện gì với bố ? Thấy ông ta và em có vẻ là lạ”, Gengyo hỏi.
Akiko lắc đầu.
“Em dấu anh chuyện gì ?”, Gengyo hỏi tiếp.
“Có dấu anh chuyện gì đâu. Thiệt mà”, Akiko đáp.
Họ không nói tiếng nào sau đó. Akiko cũng không cười như thường lệ. Dọn dẹp xong, Gengyo nhìn đồng hồ, trời đã quá trưa, chắc bố chưa về, đây là lúc hai vợ chồng nên gần gũi nhau. Gengyo nhìn vợ ngầm đưa ánh mắt.
Akiko thừa hiểu và cười với chồng.
“Hay là anh lái em một vòng ?”, Gengyo đề nghị.
“Hôm nay sao anh có nhiều ý kiến vậy”, Akiko cười đáp.
Trong xe, anh đặt tay choàng vợ và kéo cô sát lại. Akiko nghiêng người, tựa đầu lên vai. Thật là dễ chịu khi lái xe có nhạc nhẹ, bên cạnh người đàn ông cô thương!.
“Em có muốn dọn khỏi đây?”, Gengyo thình lình hỏi.
Hơi ngạc nhiên, nhưng Akiko gật đầu. “Sao anh hỏi vậy ?”, Akiko nghi ngờ.
“À, không … Anh có chuyện này muốn nói, anh mong em đừng dấu diếm … vì … vì … anh có chuẩn bị tâm lý hết rồi, cho dù nó có xảy ra sự thật … anh cũng sẽ chấp nhận được”, Gengyo bỏ lửng câu nói.
Akiko đỏ bừng mặt, mồ hôi cô rịn ra trán. Cô như đoán ra điều Gengyo sắp hỏi.
“Em nói thiệt cho anh biết … không sao đâu … có gì vợ chồng mình bàn thảo …”, Gengyo nói tiếp.
Akiko gật đầu hồi hộp.
“Em có sex với bố … với bố phải không ?”, Gengyo nói, cố tình tránh né ánh mắt của vợ.
Akiko im lặng, cái im lặng kéo dài như vô tận. Biết nói sao đây, thú nhận hay phủ nhận.
“Sở dĩ anh hỏi vậy”, Gengyo nói tiếp, thắng xe và đậu lại trên bờ lề. “Là vì anh phát hiện một việc”.
“Điều gì ?”, Akiko ấp úng hỏi.
“Trong xọt quần áo dơ … quần lót của em … còn dính !” Gengyo lí nhí nói.
Akiko đỏ bừng lên hai mang tai, cô chỉ cúi đầu. “Anh biết rồi … thì thôi … Anh muốn sao ?”. Im lặng hơn hai phút, vẻ mặt buồn buồn, Gengyo chợt hỏi: “Em có còn yêu anh không ?”
“Chỉ yêu mình anh thôi”, Akiko đáp.
Gengyo rươm rướm nước mắt, choàng tay ôm và vỗ về lên vai vợ.
“Anh tha lỗi cho em chứ ?”, Akiko thì thầm.
“Tha … anh tha hết tất cả, mình làm lại từ đầu”.
Akiko xiết chặt vòng tay hơn để tỏ lòng với chồng qua câu nói đó. Rồi vô tình cô nhìn thấy đủng quần Gengyo trương phồng từ lúc nào. Cô mạnh dạn đặt lên đó. Gengyo cười hiểu ý, anh xích sát lại gần hơn.
Hai người im lặng, rõ ràng anh thèm lắm. Và Akiko kéo zipper xuống. Xoa xoa bằng năm đầu ngón tay, cô bắt đầu làm cho chồng có cảm giác.
“Hay là xuống băng sau”, Akiko đề nghị. Gengyo gật đầu.
Ở băng sau, Akiko dùng miệng để tiếp tục công việc. Đây là lần đầu tiên anh được vợ chiếu cố như vậy. Anh thích lắm !
Không đầy hai phút sau đã thấy anh rên lớn. Akiko uống hết của chồng để chứng tỏ tình yêu của cô mạnh hơn anh nghĩ.
“Anh còn yêu em phải không ?”, Akiko hỏi, khi nghiêng đầu qua hôn lên môi Gengyo.
“Anh chưa bao giờ yêu em nhiều hơn giây phút này”, anh đáp.
“Mình về nhà được không anh, em muốn chìu anh thêm lát nữa”, Akiko đề nghị.