Gengyo đồng ý là cha dượng anh khốn kiếp. Anh cũng định dọng cho lão một cú. Nhưng hiện tại, anh hơi ngại ngùng để đứng lên dạy cho lão một bài học, vì khi ấy lão có thể thấy dương cụ anh cương cứng trong lớp quần. Gengyo không thể để cho ai biết anh thấy thích thú về sự bị cưỡng bức của vợ mình, và nhất là đây một cách gián tiếp báo cho người hiếp vợ anh hiểu ra điều đó ! Đây không những là một sự nhục nhã mà còn là sự đồng tình, sự cho phép lão tái phạm với Akiko bất cứ lúc nào lão muốn.
“Con giống mẹ hiền từ,” lão thúc thít, nước mắt lưng tròng. “Mẹ con và con rất tốt … híc … tốt với bố, bố biết bố có phước, và bố hứa từ nay không tái phạm. Bây giờ bố có ý nghĩ … con nên … híc … nên đưa vợ ra khỏi đây,”
“Bố nói thật”.
“Bố nói thật … híc … lo cho tụi con … nhưng bố lại sợ sống cô đơn. Nếu con … hay là vợ chồng con cứ ở lại. Bố thề là không đụng tới Akiko nữa. Nếu bố có làm gì sai với lời thề, sẽ bị sét đánh chết”.
“Con biết bố có ý tốt, nhưng chuyện này quá đột ngột và khó xử. Con cần phải bàn thảo với Akiko”, Gengyo tự nhiên xuống nước.
“Con cứ việc tùy tính, nhớ nói với nó đừng lo lắng quá. Bố sẽ tìm một người xứng với bố về lo chuyện chăn gối, để bố khỏi bị sa ngã nữa … híc … Akiko sẽ không bị hề hấng nào kể từ bây giờ”.