Những chiều đi học về sớm, “chàng đẹp trai nhà giàu” lại xuất hiện trước cổng trường cũ. Chẳng mấy chốc, hắn quen không biết bao cô bé quí tộc học trong trường. Cô nào cũng mê mẩn trước tài tán tỉnh và vẻ bề ngoài hào hoa phong nhã của “anh Hùng”. Quyênng hắn chưa làm thêm gì “bậy bạ”. Hắn chưa có thời gian và chưa gặp cô bé nào “hợp nhãn”. Mỗi khi đi chơi về, hắn lại gởi xe ở khu tập thể. Cho giày “hiệu” vào túi rồi thay dép cũ và đi bộ đến bãi giữ xe khác gần đó lấy xe đạp. Vì thế ở nhà yên tâm Hùng vẫn chỉ là một “cậu bé con” dại dột của cha mẹ và cũng không ai tỏ vẻ nghi ngờ phát hiện thấy những bất thường của Hùng. Hùng hết sức cẩn thận, hắn chỉ dám dùng xe Dream những lúc đi chơi một mình. Nếu có ai quen gặp hắn và hỏi, hắn bảo đó là xe của bạn. Hùng mua chai nước hoa thơm hết 500 ngàn. Hắn tiếc đứt ruột khi dùng một số tiền lớn Quyên vậy để mua đồ xa xỉ. Quyênng hắn nghĩ “Muốn câu cá lớn phải tốn mồi thôi”.
Tối nay, Hùng đi dự sinh nhật một cô bạn. Cô bé tên Mộng Tuyền, con một chủ khách sạn giàu có mà hắn “cua” được trong một chiều “trực” trước cổng trường cũ. (Nhân thể, cần nói thêm là Hùng chỉ làm quen các cô bé con nhà giàu. Hắn đang nuôi ý định gia nhập giới thượng lưu để mà “trả thù” cho thỏa thích.) Khuôn Thủyên biệt thự nhà Mộng Tuyền tràn đầy tiếng nhạc, tiếng cười nói vui vẻ. Hùng tự tin trong bộ vó hết sức sang trọng và lịch sự. Hắn vừa xuất hiện, cô bé Mộng Tuyền đã ríu rít ra đón :
– Sao anh Hùng đến trễ vậy, tụi em chưa khai tiệc. Chờ anh đó !
– Anh xin lỗi nha Mộng Tuyền. Anh đi học về là tức tốc sửa soạn đi. Anh không biết mua quà gì tặng em 17 bông hồng tượng trưng 17 tuổi. Anh chúc em thêm 1 tuổi xinh đẹp, học giỏi nha.
Mộng Tuyền đón bó hoa tuyệt đẹp với ánh mắt hạnh phúc. Nàng líu lo nắm tay Hùng kéo đến trước đám đông.
– Anh Hùng kìa !
– Ụa, ảnh cũng quen Mộng Tuyền sao ?
Mấy cô bé quen Hùng reo lên. Hùng nháy mắt cười.
– Tuyền xin giới thiệu với các bạn anh Hùng. “Đại huynh” của Tuyền đó. Anh Hùng là ?nbsp; khoa trong kỳ thi ĐH Kiến Trúc đó các bạn.
Một tràng pháo tay tán thưởng. Hùng thấy rõ ánh mắt thán phục của các cô gái và tiếng trầm trồ của các chàng trai. Quả thật, Hùng trông thật đẹp trai, cung cách lịch sự. Ai đó có vẻ ghen tị với Mộng Tuyền. Họ cứ tưởng Tuyền với Hùng là “bồ” của nhau.
Bữa tiệc thật vui. Tự dưng, cùng với sự xuất hiện của mình, Hùng trở thành một trong những trung tâm của cuộc vui. Các cô bé quấn quít quanh “anh Hùng” hỏi đủ thứ. Mộng Tuyền thì không rời hắn nửa bước, cô bé tỏ rõ sự hãnh diện về “Sư huynh” của mình. Hùng cảm thấy tràn ngập niềm vui. Hương thơm của các cô bé làm hắn rộn ràng. Mộng Tuyền không đẹp. Nàng biết hắn không thích mình. Quyênng với sự duyên dáng và sự “tấn công” tới tấp, nàng hi vọng mình sẽ chiếm được trái tim anh chàng công tử dễ thương kia. Khi tiệc mặn đã xong, mọi người cùng nhau khiêu vũ. Vì lịch sự, Hùng mời Mộng Tuyền một bản. Trong điệu slow, các cặp nam nữ ôm nhau sát rạt. Mộng Tuyền nhìn vào mắt Hùng với ánh nhìn van lơn. Quyênng Hùng tránh ánh nhìn ấy. Hắn đang chú ý đến một cô gái thật xinh đang là nhân vật nổi bật của đêm nay. Nàng đẹp lộng lẫy và kiêu kỳ. Nếu Hùng được các cô gái quan tâm đặc biệt thì nàng là công chúa của một lũ bọn con trai vây xung quanh mong được làm gì đấy vui lòng người đẹp.
Một chàng trai đã giải thoát Hùng khỏi Mộng Tuyền. Hùng liền đến ngay bên một cô bé xinh đẹp và bạo dạn ngồi xuống bên cạnh. Bọn con trai tỏ rõ sự tức giận. Quyênng chúng chẳng phải “đối thủ” của Hùng. Chẳng ai bảo ai, “lũ nhóc” tản ra Quyênờng chỗ cho chàng và nàng. Cô bé tỏ ra khó chịu trước sự sỗ sàng của Hùng. Nàng dịch ra xa Hùng và trả vờ lơ đãng quan sát đám đông.
– Em không khiêu vũ sao ?
Hùng ân cần.
– Em không biết nhảy.
Nàng lạnh lùng.
– Có lẽ em chưa quen. Chớ em xem, chẳng có ai học nhảy slow cả.
Nét mặt nàng vẫn nghiêm nghị. Hùng mỉm cười nghĩ : “Khá lắm cô em.” Hắn chống cằm ngắm cô bé. Nàng đỏ mặt quay đi chỗ khác. “Sao em giống Tố Uyên đến lạ kỳ. Đôi môi mọng đỏ phụng phịu. Làn mi cong vút với đôi mắt đen láy, long lanh luôn mở to mơ mộng. Sống mũi thẳng và cao thật thanh tú. Khuôn mặt trái xoan trắng hồng mịn màng. Em đẹp quá !” Hùng thầm nghĩ. Còn cô bé, mặc dù tỏ ra kiêu hãnh. Quyênng trong lòng nàng đang xao xuyến, rạo rực trước người con trai hào hoa này. Phản ứng của một bông hoa chớm nở bao giờ cũng thế. Một cô bạn đi qua, nàng kéo xuống ngồi nói chuyện. Nàng làm ra vẻ không quan tâm đến Hùng. Hắn vẫn kiên nhẫn chờ câu chuyện qua đi. Cô bạn nàng cũng có vẻ biết điều đó, cô lấy lý do rồi bỏ đi Quyênờng chỗ lại cho hai người. Nét trẻ con trên khuôn mặt bực bội của người đẹp khi bạn bỏ đi thật dễ thương. Hùng lại tiếp tục :
– Anh tên Hùng. Còn em tên gì ?
– Mmm…Tố Quyên.
Trả lời miễn cưỡng và cộc lốc.
“Trời ! Tố Uyên có nhỏ em tên Tố Quyên học trong trường. Chẳng lẽ nàng “nặng nợ” với ta thế sao ?” Hùng thầm nghĩ.
– Tố Quyên nè !
Hùng nhìn vào đôi mắt nai long lanh một cái nhìn đầy ý nghĩa.
– Cái gì ?
– Em… đẹp nhất buổi dạ hội này đó.
Hắn buông lời tán tỉnh.
– Trời !… Không phải vậy đâu. Em xấu lắm !
Nụ cười mê hồn hé mở khoe hàm răng trắng muốt với chiếc răng khểnh duyên dáng.
– Anh nói thật đó. Em mà nói vậy… có khác nào nói rằng anh không biết đẹp xấu là gì sao !
– Không có đâu…
Cô bé bẽn lẽn. Hùng đã khéo léo rút ngắn khoảng cách giữa hai người. Câu chuyện đột nhiên trở nên thân mật.
– Em là bạn thân với Mộng Tuyền ?
– Không, em chỉ học chung lớp thôi.
– Anh nghĩ là… anh rất vui được gặp em.
Tố Quyên mỉm cười. Nàng thấy tim mình bồi hồi trước sự tán tỉnh có bài bản lãnh của chàng trai. Nàng đúng là em của Tố Uyên. Không Quyên chị, nàng ít chơi bời hơn. Quyênng trong thâm tâm, tiêu chuẩn của người bạn trai phải là giàu có, đẹp trai, có đủ tiền bạc và xe cộ để cung phụng nàng. Nàng vốn kín đáo nên chẳng ai biết điều đó. Ai cũng tưởng nàng rất ngây thơ và vô tư. Giờ đây, nàng đã gặp được người trong mộng. Dù còn bỡ ngỡ Quyênng lòng nàng đã bị tài hoa của Hùng chinh phục hoàn toàn.
– Chu cha, hai người quen nhau lâu chưa.
Mộng Tuyền bỗng xuất hiện, phá vỡ sự riêng tư của đôi trai gái.
– Mới đây thôi.
Hùng trả lời. Mọi cặp mắt đổ dồn về phía hai người. Ai cũng công nhận họ là cặp đẹp đôi nhất đêm nay. Quyênng không phải là không có những nỗi buồn, tiếc cho bản thân mình không có duyên phận. Mộng Tuyền cũng buồn vì hi vọng về tình yêu giữa nàng và Hùng tan thành mây khói. Quyênng nỗi buồn cũng qua mau. Sự nhí nhảnh lại trở lại với cô bé.
– Xin mọi người im lặng
Mộng Tuyền cao giọng.
– Tuyền xin thay mặt các bạn có một đề nghị… Anh Hùng từng là tay ghita số một của trường mình, còn Tố Quyên là giọng hát hay nhất của trường chúng ta. Mình đề nghị hai người phục vụ mọi người một bài hát. Các bạn đồng ý không ?
– Hoan hô, được à nha. Tôi đồng ý !
– Đúng rồi, Tố Quyên hát bài gì đi !
– Cho tràng pháo tay tụi bây ơi…!
– ….