– Duyên, mở cửa mau!
Bà khách vùng dậy, lấy tay quơ mớ áo quần, lúng túng không biết làm gì, cuối cùng chạy vội vô buồng tắm. Sau khi mặc áo quần, bà ta lại đi ra lấy tay ra dấu bảo Cảnh mặc áo quần nhanh lên. Mặt Cảnh xanh như tàu lá, anh ta vội vớ lấy cái khăn choàng vào người và chạy vào buồng tắm. Bà khách xua tay bảo anh ta đi chỗ khác. Cảnh lớ quớ, rồi chui xuống gầm giừơng .
Lại có tiếng nói:
– Duyên, làm gì lâu vậy?
Bà khách chần chờ một hồi rồi đến mở cửa. Một người đàn ông rất to lớn bước vào. Ông ta trông già hơn bà khách một chút nhưng khá khoẻ mạnh và đẹp trai. Ông ta ngồi xuống giừơng, nói nhỏ nhẹ:
– Sao em thuê một lúc đến hai phòng?
. . .
– Sao vậy?
– Phòng bên kia hôi thuốc lá quá, trả phòng rồi
Ông ta cười khẩy một tiếng rồi nói:
– Phải, phải! Anh cũng không chịu được mùi thuốc lá.
Oâng ta nói xong đến đóng cửa lại, cài chốt cản thận, xong kéo cái ghế sô- pha đến bên cửa để chặn cửa lại, .
– Anh làm gì vậy?
Bà khách sợ hải hỏi. Ông ta (tạm gọi là ông khách) không trả lời mà rút một con dao khá to từ trong túi quần ra. Ông ta cầm dao nhìn quanh quất, xong để con dao trên giừơng, lấy hai tay xê cái giừơng qua một bên. Bà khách sợ hải quay mặt đi nơi khác rồi lại quay mặt trở lại, nhưng không thấy Cảnh đâu cả. Thì ra anh ta đã nhanh trí bò theo cái giừơng, nó bị xê dịch tới đâu, anh ta bò tới đó. Người đàn ông cười gằn, lấy con dao cho vào túi, xong dùng cả sức mạnh của mình nhắc giừơng lên dựng vào tường. Cảnh vọt chạy ra cửa nhưng thấy cửa bị chặn lại nên phóng vào phòng tắm. Ông khách phóng theo Cảnh, kẹp cổ anh ta bằng một tay, còn tay kia cầm lăm lăm con dao như sẵn sàng chọc tiết. Lúc bấy giờ chiếc khăn tắm quanh người Cảnh đã bị tụt xuống, Cảnh trần truồng đưa con cu thảm hại như con rắn bị đập chết treo tòn teng trên cây. Ông Khách cúi nhìn cu Cảnh xong nhìn bà khách nói:
– Ca sĩ và bà giám đốc ! Biết điều thì nghe lời. Bảo gì nghe nấy.
Bà Khách ngồi xuống giừơng, bật khóc:
– Bây giờ chẳng cần chi phải dấu nửa. Thật xấu hổ! Chồng chết, tôi bỏ cả con cái theo anh. Anh lấy tôi cả năm nay, gần như anh chẳng thèm đụng đến tôi. Tôi, tôi. . .ôm anh thì anh hất tay tôi ra. Anh ngủ, ….cái …đó của anh cứng ngắc, khi tôi …sờ thì nó xìu lại. Tôi biết anh có bồ, anh không thích tôi nên mới thế. Tôi bất mãn…, anh bảo tôi “Tìm trai đi”. Có phải vậy không, hay tôi nói láo?
– Bà không nói láo. Nhưng mà tôi cũng nói thiệt, tôi không thích ba,ø làm sao tôi chơi.
– Đồ phản! Sao trước đây nói ngon nói ngọt.
– Chừng một năm nay tự nhiên tôi không thích tất cả đàn bà, chớ không phải riêng bà. Tôi chỉ thích đàn ông, cũng giống như bà thích đàn ông. Tôi thích Cảnh.
Oâng khách nói xong, vứt con dao xuống đất và ôm chăc lấy Cảnh, kề môi mình vào môi Cảnh hôn chùn chụt. Cảnh vùng vằng đẩy ông khách ra, nhưng ông ta vật L Cảnh xuống sàn nha, rồi ngoià lên người anh ta. Cảnh nói:
– Tôi không muốn.
– Không muốn cũng không được. Vợ tao sẽ giúp mầy.
Bà khách thừa lúc hai người đang dằng co vội chạy về phía cửa. Ông khách nói:
– Bà chạy không thoát đâu. Bà có muốn tôi làm ầm lên không? Tới đây cởi quần áo ra. Còn mày nữa (Ông khách xoay lại nói với Lâm Cảnh), nhào vào đi. Có nghe không?
Ông khách vừa noiù vừa đứng lên cởi quần áo, còn Cảnh thì bò lại phía bà khách và bảo bà ta cởi áo quần. Bà khách lắc đầu không chịu, nhưng Cảnh ôm lấy bà ta và cởi áo quần bà ta ra. Sau một lúc dằng co, bà Khách trần truồng như nhộng và ngồi xuống nói:
– Tắt hết đèn đi, được không?.
Ông khách gật đầu. Sau k hi bà khách tắt đèn. Cảnh định trèo lên người bà ta thì nghe ông khách nói:
– Bú lồn, bóp vú vợ tao cho cu mầy cứng lên. Còn cặc mầy thì để cho tao. Tao …ấy một chút mới cho mầy đu vợ taọ. Nhưng phải chổng mông lên mà đụ, đưa đít mày cho tao.
Truyện khiêu dâm 18+ hay tại TruyenFull18.com