Dần rất dễ bị khiêu dâm, mà nay caí thằng Hội nó lại cứ như vậy! $-) Mà nào có phải chỉ có thằng em chồng làm khơi động lòng dục. Cán bộ ủy ban, trừ chủ tịch huyện bị bà vợ canh kỹ đêm ngày, còn từ phó chủ tịch giở xuống, anh nào cũng mò tới, lân la thăm hỏi, than thở chuyện gia đình, con vợ không ra gì , không đáng mang dép cho chị Dần , rồi lúc ra về thì làm bộ bắt tay cứ giữ khư khư lấy tay người ta , con mắt thì rực lửa
-“ Chị có cần gì cứ nói, cứ coi tôi như anh Hòa!”. Có anh thì tán sát sạt
-“ Chị sinh rồi cứ đẹp mãi ra, thảo nào người ta nói , gái mộït con, trông mòn con mắt”…” da chị sao mà cứ trắng mịn như da con gái nhà giàu !” Nhưng Dần không dại gì mà dính vào mấy thằng cha ngoài ủy ban. Chúng nó toàn những phường “ chơi cho no , bỏ gio vào lồn” , rồi còn đi kháo với chúng bạn . Dần nghĩ, có thèm , thì thà thử cái thằng em chồng mới lớn ngay trong nhà , bí mật chỉ có chị biết, em biết , giời biết đất biết , nó mà lộ ra thì anh nó giết nó chết . Nhưng Dần còn do dự, chỉ sợ cái thằng bé con chưa biết gì . Nay thì tình hình đã khác…
Tối hôm qua ,thằng Hội về ,thấy nhà êm ắng, tối om, nó chắc chị dâu nó ngủ rồi. Nó không bật đèn lên, mà nhẹ nhàng lần lần vào bên giường Dần. Dần nằm yên, thở đều, thằng Cu nằm bên cũng ngủ say. Nó khẽ gọi:
– Chị Dần ơi!…
Thấy êm, nó đưa tay cởi mấy cái khuy bấm ở ngực rồi nhẹ nhàng vạch cho một bên vú lộ ra. Nó nuốt nước miếng, tay run run sờ soạng trên caí núm vú còn dính sữa. Nó sợ Dần tỉnh dậy, nên rờ rẫm thật là nhẹ , tim nó đập thình thình, hai chân run lên, nhưng cái đầu buồi thì ngỏng lên ngúc ngoắc. Nhưng vì nó sờ nhẹ quá, mà Dầøn lại có máu buồn nhột , nằm vói chồng nàng chỉ thích chồng xoa nắn mạnh bạo chứ không thích rờ , Dần không chú tâm mà tự nhiên cựa mình rụt người lại . Thằng Hội hoảng lên, lỉnh ra ngoài .
Suốt ngày hôm sau, nó lo ngay ngáy, chỉ sợ Dần cho nó một mẻ. Nhưng chị dâu nó vẫn vui vẻ như thường, lại còn hay tủm tỉm cười với nó làm cho người nó cứ lâng lâng lên.
Trời chập tối, Dần buông màn cho con ngủ . Nàng ra nằm ở ngoài đi văng thì thằng Hội về. Dần làm bộ rên rỉ run người lên, bảo nó:
– Hội ơi, chị bị cơn sốt rét hành lại ! Sao người nóng bừng bừng mà lạnh từ bên trong cứ run cầm cập. Lấy cho chị cái chăn dạ ở trên trần xuống đi em!
Thằng Hội bắc ghế lấy cái mền dạ mỏng xuống, giũ cho hết bụi , rồi đem đắp cho Dần. Nó lo âu, hỏi:
– Chị có khát nước không?
Vì nó biết người lên cơn sốt rét ngã nước là khát nước lắm. Dần làm bộ yếu đuối gật đầu. Nó đi rót chén nước mang lại . Dần bỏ mền, đưa tay ra:
– Đỡ chị ngồi dậy đi em!.
Thằng Hội vòng tay vực sau lưng Dần, nàng ôm lây cổ nó ngồi dậy. Da thịt đàn bà mềm nũn làm cho nó thấy râm ran cả người . Dần cầm chén nước uống được vài hớp, thì run rẩy, đánh rớt xuống ướt cả áo , nàng kêu lên:
– Khổ chưa, đang lên cơn nóng lạnh, lại bị ướt hết thế này! Em lấy cho chị caí áo thay đi em! Chóng ngoan! Thật không có em ở đây vói chị rồi không biết xoay xở ra sao đây.