– Đây là phòng em. Đó cái giường ở kia kìa – nàng công chúa tuyết chỉ cho ông già Noël. Ông hoàn toàn có thể thấy, đó là một cái giường cổ từ thế kỉ 16, rất đẹp và sang trọng.
– Chúa ơi, giường cổ, tinh tế và làm bằng tay… đẹp tuyệt… Tôi nghĩ nếu nằm trên đó và nhún… à… ý tôi là ngủ… thì chắc thích lắm nhỉ!!!
– Vâng, em thường ngủ rất ngon. Nhưng gần đây em hay mất ngủ, thấy bức rức nóng nực khó chịu trong người. Chính vì vậy thánh hãy giúp em nhé.
Ông già Noël hít một hơi. Cổ họng ông nghẹn lại. Cu ông són ra một ít nước nhờn.
– Được, chúng ta bắt đầu đi. Tôi cởi áo trước nhé.
– Cởi áo??? Ờ thì tuỳ thánh, cũng được, nhưng em nghĩ việc đóng lại cái giường cho chặc không nóng lắm đâu, nếu thánh cởi áo thì có thể em sẽ làm thánh nhiễm lạnh đó.
– Hả??? Nàng nói gì? Đóng giườngggggggggggggg à???
– Vâng. Cái giường em bị lung lay cả bốn cái chân khiến em không dám nằm ngủ thoải mái vì sợ sập. Đàn bà chúng em chân yếu tay mềm không thể đóng lại. Mong thánh hãy đóng lại chúng thật chắc dùm em.
– À… ừ… – ông già Noël lộ rõ vẻ thất vọng cực kì trên khuôn mặt của mình. Ông liếm môi, còn con cu thì xìu xuống – được, nhưng nàng có búa và đinh không?
– Có ạ.
Nàng công chúa tuyết vẩy tay một cái, cái tủ bung ra, và nàng đi về đó và lấy cây búa và một đống đinh cho ông già Noël. Ông già Noël sau khoảng 5 phút đã đóng lại thật cái cái giường dùm nàng công chúa tuyết.