Máy bay giờ đã lên khá cao, anh thanh niên không nhìn ra cửa sổ nữa mà rút trong túi ra một tờ báo, lật tới trang mà anh đã dùng bút khoanh tròn. Anh đọc lại đoạn tin: “Một nữ doanh nghiệp trẻ vừa được phát hiện bị hãm hiếp và sát hại dã man ngay trên giường ngủ của nhà mình. Lúc người nhà phát hiện thì cô đã chết trong tư thế bị trói trần truồng, trên người có nhiều vết dao rạch… Bước đầu, các bác sĩ cho rằng nạn nhân bị chết do mất quá nhiều máu. Trước khi chết, nạn nhân đã bị hãm hiếp nhưng các bác sĩ không tìm thấy dấu vết của tinh trùng. Có khả năng kẻ sát nhân đã dùng bao cao su nhưng quanh hiện trường không tìm thấy ngay cả một cái vỏ bao hoặc một dấu vân tay nào… Cơ quan CA cho biết đây là nạn nhân thứ tư bị sát hại trong hoàn cảnh tương tự. Vẫn chưa tìm ra được manh mối về thủ phạm…”
Đọc xong, anh thanh niên lại rút trong túi ra một tờ giấy ghi:
“Kính gửi: Thám tử DƯA BÉO – Bí Số: X35
Nội dung: …Mời anh hỗ trợ chúng tôi khám phá vụ án STTĐ69…”
Anh lại rút trong túi ra một cây viết nguyên tử hiệu TL. Xoay xoay cán viết và mở ra, Dưa Béo ấn nút nhấn của nắp trên làm lòi ra một mảnh giấy nhỏ cuộn tròn. Anh mở ra đọc: “D21-20:30-ResXXX…1 + 2 . X35: BSS,3HeiBr”. Anh đọc đi đọc lại hàng chữ rồi suy nghĩ… “À…!”, như chợt hiểu ra điều gì, anh vo tròn mảnh giấy bỏ vào miệng nuốt. Ở dãy ghế bên kia có một bà nhìn thấy hành động của anh trợn tròn mắt vì ngạc nhiên. Anh vẫn bình thản ngả lưng nhắm mắt thư giãn…