Xem truyện tình cuối năm địt nhau cực kì sung mãn nước lồn chảy ra như suối. Khi vừa đưa vào, em nhăn mặt. Tôi hiểu ra rằng em khá đau, tuy nước khá nhiều nhưng giờ nếu tôi đừng lại, cơn đau sẽ lấn áp tiềm thức em và chắc chắn em sẽ khô lại. Tôi như sợ điều đó, vội ấn thằng nhỏ vào bên trong em. Nhưng vừa đi 1 đoạn thì tôi như bị một cái gì đó cản lại không cho tôi đi thêm nữa. Nhận ra đó là cái màng trinh của em. Tôi như bừng tỉnh lại, tâm trí lại lấn áp tiềm thức tôi. Nhưng nó chỉ bừng tỉnh trong 3s ngắn ngủi và rồi tôi phá trinh em.
Đọc truyện địt nhau truyện tình cuối năm
Đây là câu chuyện thật của đời mình, và nó cũng chỉ vừa mới xảy ra. Mong các bạn comment góp ý cho mình….
Chiều thứ 7 yên ả, đang ngồi thẩn thờ bên chiếc laptop HP đen thui chơi cái game cũ rơ cũ rích “Shogun: Total War”. Thư viện hôm nay khá vắng, ngày mai là chủ nhật mà. Người ta về lo đi chơi hết rồi, đâu có ai ngồi học đâu. Cái thư viện thì mênh mông. Gần như mỗi người đều có góc riêng của mình.
Xung quanh tôi cũng ó vài người. Người ra kẻ vào, tôi cũng chẳng quang tâm. Dạo này cô cháu bé bỏng của tôi bỗng lạnh nhạt với tôi một cách đáng sợ. Tôi chẳng hiểu vì sao nữa. Mỗi khi qua phòng cháu chơi, cháu đều có khoảng cách với tôi.
Xem phim hay làm tính cuối năm
Đang ngồi chơi game, chợt nghĩ đến cháu. Tôi móc chiếc nokia cũ mèm ra nhắn hỏi sao dạo này thấy cháu cứ xa xa hai vậy? Cháu bảo, thực ra cháu có 1 chuyện muốn nói với tôi nhưng sợ tôi buồn, cháu đã phải lòng 1 anh chàng học cùng trường với cháu. Cháu không muốn tiếp tục những tháng ngày măn nồng với tôi nữa.
Khi đọc xong tin đó, tim tôi thắt lại. Có đôi lần tôi nghĩ tôi và cháu yêu nhau, và sau này sẽ cố gắng thiết phục gia đình cho cưới. Thoáng nhìn lại xung quanh, không có ai. Kéo cặp kính ra, tôi gục đầu lên bàn, những giọt nước mắt lăn nhẹ trên mặt tôi. Chảy xuống miệng tôi, khẻ liếm môi, ôi sao nó thật mặn. Tôi khóc 1 hồi lâu, cuộc đời giờ với tôi sao toàn là màu đen….
Ngước lên, nhìn ra xung quanh như một cái gì đó mơ hồ, mông lung. Rồi bật chợt giật mình khi có một người bên cạnh. Cứ tưởng là ma!. Không phải, đó là 1 cô bé, bận đồ này chắc là học kế toán đây. Đang nhìn cô bé thì cô bé cũng bất chợt đưa mắt lên và phát hiện tôi đang nhìn cô bé. Tôi vội đưa ánh mắt đi nơi khác.
Nè! Cô bé khều nhẹ vào vai tôi. Tay chìa ra một chiếc khăn giấy màu trắng. Ấy chết, mình khóc quên lau mặt. Xấu hổ ghê. Tôi nhận lấy, nhưng mặt cúi gầm xuống. Lí nhí cảm ơn như một đứa con nít.
Thôi thì giờ chẳng còn gì, cũng tối rồi. Tắt cái laptop đưa vào ba lô, đang xoay người đứng lên thì nhìn lại một lần nữa cô bé. Ơ, sao xinh vậy nhỉ? Hồi nảy không để ý lắm, giờ mới thấy là khá xinh. Thế là lại ngồi xuống. Khều cô bé, em học khoa kế toán phải không?
– Ừ. Sao không anh?
– Không anh hỏi cho chắc thôi. Em học năm mấy rồi?
– Năm nhất thôi anh, còn anh?
– Anh năm cuối rồi, chuẩn bị tốt nghiệp và sắp thất nghiệp…
Em khẽ cười vì câu nói đùa của tôi.
– Tối rồi, em ăn gì chưa?
– À, ăn rồi. Em mới ăn tức thì…
– Vậy à, sao cuối tuần em không đi chơi mà vô đây học bài vầy? Siêng vậy?
– Tại em không có quen ai. Em mới vào học mà anh!
Thì ra là vậy, ngồi nói thêm một chút với em, tôi biết được em tên là Linh. Một cái tên thật dễ thương. Em quên ở Gia Lai. Con gái Tây Nguyên, hèn chi trắng vậy…
Nói với em một hồi, tôi cũng mời em đi uống nước. Giờ này căn tin trường đã đóng của, ở phía ngoài trường có rất nhiều bà bán dạo nhưng nói thật là tôi thấy không hợp vệ sinh nên chưa bao giờ muốn uống ở đó. Suy nghĩ 1 hồi, tôi quyết định chở em đi uống quán cafe gần trường mà tôi và lũ bạn hay uống, không có mũ bảo hiểm, nhưng tôi vân chắc chắn là sẽ không gặp công an đâu. Rồi chúng tôi vào quán. Nhân viên ở đây đã quen với tôi lắm rồi. Khi kêu món ăn xong, tôi liền bảo nhân viên mở các bản nhạc đồng quê nghe.
Những bài đồng quê, nhạc phim cực hay mà cho dù 10 năm nữa, chắc tôi vẫn thích chúng.
Từ đó chúng tôi quen nhau, xin được số phone nhau, mỗi ngày tôi đều nhắn tin. Mỗi khi vào thư viện tôi đều gọi hỏi em có trong đó không? Nếu có thì tôi đến chỗ em ngồi học chung, nếu không có thì tôi rủ em xuống. Có khi tôi còn mua sẵn 1 ly sinh tố đem cho em.
Tôi cũng rất kết em, có thể gặp những người con gái khác, tâm trạng của một người nông dân sẽ nổi dậy. ta sẽ chăn em, và sẽ sướng cùng em, sau đó thì mạnh ai nấy đi. Nhưng có lẽ cơn đau từ cháu đã khiến những cái suy nghĩ đó biến mất trong tôi.
Ban ngày tôi học, vui chơi, còn đêm về. Tôi lại nghĩ về cháu. Tôi đem chuyện của tôi và cháu kể cho em nghe. Nhưng tất nhiên những chi tiết không hay tôi sẽ không nói ra.
Em đồng cảm cho tôi, giọng em cất lên ăn ủi thật ngọt ngào, nó xoa dịu phần nào đó trong tôi.
Mỗi khi đêm xuống, không có gì làm, tôi lại chạy đến kí túc xá, gọi em xuống chở đi dạo phố. Rồi chở em về kèm theo đó là món bánh bao chiên mà em thích. Cứ thế thời gian dần trôi, tôi cũng lo cho việc học, cũng lo cho ý tưởng, cũng lên TruyenFull18.com để đọc truyện sex giải trí, cũng xem bóng đá. và cũng gặp em mỗi khi tôi buồn.
Và thế rồi, tôi coi em như một người em gái. Mỗi khi đi đâu chơi tôi đều rủ em. Ăn tối, cafe, xem phim hay là đi mua một cái gì gì đó trong siêu thị.
Hôm đó sinh nhật tôi, tụi bạn tôi tổ chức vào buổi tối. Buổi sáng thì cũng như bao ngày, tôi vẫn đi học bình thường. Đế trưa vừa về đến nhà thì em gọi điện.
– Anh hả, anh có ở phòng không? Em qua chơi nha. Em gọi trong giọng nói thật ngọt ngào.
Mới đi học về nên rất mệt, tôi định thôi rồi. Nhưng em lại nói tiếp, có cái này cho anh nè.
Chắc là quà sinh nhật đây, tôi đã dặn là đừng tặng quà rồi. Thế là định nghĩ mệt thì phải ừ thôi. Nhưng trong cái ừ đó có sự bực tức hẳn ra.
Cúp điện thoai, phút sau em đã có mặt. Tôi hơi bất ngờ, vì sao em tới sớm vậy. Hóa ra em đã ở ngoài hẻm đợi sẵn, chỉ chờ tôi về là em gọi.
Trên tay em xách theo 1 đống đồ ăn. Thì ra hôm nay em sẽ trổ tài nấu lẩu đãi tôi, cũng hay.
Thế là ra ngoài, tôi tìm mua 3 chai bia. Định cho em 1 chai, và tôi 2 chai.
Tiệc tàn, 2 anh em cười nói thật vui vẻ. Ai cũng đều dành lời nói của nhau, đúng là bia vào có khác, giúp con người ta sảng khoái hơn.
Bia vào cũng làm tôi hơi quay cuồng, tôi kéo vội chiếc mền dày, trãi ra, lấy cái gối và nằm, còn em thì ngồi dựa tường. Tôi thấy mặt em đỏ bừng trên cái nước da trắng nõn ấy.
Thế là tôi vừa nhắm mắt, gác 2 tay lên đầu, và nói về những dự định của tôi cho em nghe. Nói cho em những bài học cuộc sống. Rồi bất chợt khi xoay người tôi đã thấy em nằm bên cạnh tôi. Tôi nói em mệt à. Em nói em hơi chóng mặt, chắc do uống bia em không quen.
Thế rồi tôi như kẻ mộng du, xoay lại ôm em và hôn em. Em ngỡ ngàng vì điều đó và cũng dần hé môi, em không biết hôn, và tôi phải đưa lưỡi thật sâu để hôn em. Sau 1 hồi thì tôi dừng lại để nhìn em, em cũng mở mắt ra nhìn tôi.
Tôi bảo, thế có muốn làm người yêu của anh không? – Em khẻ mĩm cười và nói. Muốn từ lâu rồi… Ơ, hóa ra em đã đồng ý tôi từ lâu mà tôi không hề hay biết, cứ nghĩ em là cô em gái mà thôi.
Trưa hôm đó, chúng tôi hôn nhau và trao nhau những nụ hôn. sao hình bóng của cháu đâu mất rồi. Khi hôn em, hình bóng của cháu không còn xuất hiện trong tâm trí tôi nữa. Phải chẳng tôi đã chuẩn bị cho một cuộc tình mới.