Tưởng phải công nhận Nhung có thân hình đẹp.Nàng đẹp tự nhiên,từ khuôn mặt,vóc dáng,cân xứng,mông to chân dài,nhất là phần âm hộ nở nang hai mếp dầy cao quyến rũ.Nhung dâm,vâng,điều đó hẳn nhiên.Chẳng bào giờ nàng tư chối những pha làm tình vũ bão của chàng.Như Lân với Phụng,chàng và nàng vờn nhau cho nhão nhẹt phần hạ bộ,thì mới cảm thấy vừa lòng nhau.Nhưng rồi chàng với nàng vẫn xa nhau,và lại gặp nhau nơi một vùng trời xa xôi.
Xe chạy vào nơi đậu để chờ qua đảo nhỏ thăm tượng Nữ Thần Tự Do.Tượng do nước Pháp tặng hơn trăm năm về trước.Khi bước lên những bật tam cấp ở dưới chân của tượng,Tưởng nắm tay vợ và chị Ba,bàn tay chị Ba ấm áp làm Tưởng nôn nao,với cái nhìn kín đáo tình tứ từ chị Ba,Tưởng biết đời còn nhiều thú vị tươi đẹp.Lúc qua thăm một đảo nhỏ khác của những người di trú tìm đất sống và tự do cả bao trăm năm trước,trong một nước Hoa Kỳ đón chào tất cả mọi di dân, mọi sắc tộc, một nước Hoa Kỳ dù không hoàn hảo,nhưng vẫn có luật lệ bảo đảm cho mọi quyền công dân trong tinh thần tự do và bình đẳng,mọi người sinh ra đều có quyền sinh sống trong an bình,hạnh phúc tự do như trong bản tuyên ngôn Quốc tế Nhân Quyền.
Cuộc gặp lại Nhung thật thú vị.Vài ngày sau,trên một bãi biển vắng người,hai người không hẹn lại gặp trong một cuộc chạy bộ buổi sáng.Tưởng vật Nhung xuống cát,hai người hôn nhau.Trong bộ đồ thun bó sát người,Nhung lộ lộ khiêu gợi.
“Anh thật mừng không tưởng tượng được,lại gặp Nhung ở đây!”
“Em cũng vậy! không ngờ anh lấy Vân,em của em!”
“Chẳng ai biết trước được!”
Hai người lại hôn nhau.Môi liền môi,lưỡi quấn lưỡi.Tay Tưởng xoa vào hạ bộ của Nhung,nàng quằn người.
“Lâu quá không không sờ cái nầy! Nhớ quá!”
“Em Cũng nhớ nó quá!”
Nhung thò hẳn tay vào trong lớp quần của Tưởng mân mê dương vật cương cứng của chàng.Lâu lắm rồi nàng mới tìm lại được của vừa ý.Chồng nàng,anh Ba Thuận lúc nào cũng hấp tấp,nhiều khi vừa leo lên đã ra rất sớm.Ông ta biết Đụ nhưng không biết Làm Tình. Bỗng nàng chỗi dậy nói:
“Em biết chổ nầy kín đáo lắm!”
Nhung bỏ chạy,Tưởng rượt theo.Khi đến những tảng đá cao quá đầu người,nàng nằm ngữa lưng trên một tảng đá nhỏ.Sau bao năm xa cách,Tưởng nhìn ngắm Nhung dưới ánh nắng dịu ban mai.Nàng thật đẹp.Chàng lại gần đưa bàn tay sờ lên mặt,lên môi,xoa đôi vú,tay lần xuống hạ bộ,nước miếng chàng ưá ra,chàng thèm bú qúa,vùng hạ bộ nhô cao trong bàn tay chàng sau lớp vải bó sát của quần chạy.
Chàng kéo quần xuống.
“Ủa! Em cạo sạch!”
“Vâng! Cho anh ngạc nhiên!”
Lưỡi chàng quyện vào cái khe ướt sũng,hai mép hồng tươi sạch sẽ.Nhung rên rĩ qua hơi thở:
“Gặp lại anh,trời ơi! Mừng….em biết thế nào….anh cũng đụ em…! em muốn dành cho anh ngạc nhiên! ..em chờ lâu rồi!”
Lúc nào cũng vậy,lối nóí của Nhung làm Tưởng như muốn bung ra hứng thú lạ kỳ.Cái lối nói làm chàng như con hổ đói lâu ngày chờ ăn thịt…
Tưởng xoa xoa bụng bắt đầu hơi có mỡ của vợ,tuy thân hình nàng cũng còn hấp dẫn.Chàng cảm thấy có lỗi với nàng,mặc dầu vợ chàng rất cởi mở,rộng lượng,nhưng chàng vẫn thấy mình mang tội.Chàng tạ lỗi bằng cách bú *** vợ điên cuồng,Vân rên rĩ.Chàng vẫn thương vợ dù chàng đã yêu Nhung.Hôm nay chàng đụ vợ với lòng sám hối vô biên….