Nói đến đây tự nhiên hai cô quay sang nhìn nhau cười, mặt ửng đỏ lên, bảo với Nam là buổi tối cậu có muốn học bài thì tốt nhất nên vào trường mà học chứ ở nhà thì sợ là hơi khó học đấy. Nam có tò mò hỏi tại sao thì hai cô chỉ rúc rích cười, không chịu nói, chỉ bảo cậu là rồi khắc biết. Lúc này thì người nhà của hai cô sinh viên này cũng đến và họ chào Nam rồi đi. Nam cũng đứng dậy lấy quần áo trong hòm ra treo vào trong tủ quần áo … Sắp dọn căn phòng xong xuôi thì cũng đã đến trưa, thấy đói bụng nên Nam định đi tìm hàng cơm bình dân nào quanh đây để ăn trưa. Vừa khoá cửa phòng đi ra đến sân thì chị phụ nữ kia đèo con trên chiếc xe Best màu đỏ phóng vòng vào sân. Thấy Nam, chị ta nhoẻn miệng cười chào và hỏi là có phải cậu bắt đầu dọn đến đây từ hôm nay không. Nam cũng nhoẻn miệng cười chào lại và nói là cậu mới dọn đến sáng nay. Gạt chân chống xe máy, bước xuống khỏi xe, chị phụ nữ niềm nở:
– Thế là từ nay là hàng xóm của nhau rồi, chị em mình gặp nhau mấy lần rồi mà chưa biết tên nhau nhỉ, chị tên là Hà Anh, còn em?
– Dạ em là Nam ạ.
Quay sang đưa bé gái trạc 8 tuổi đang đứng nép vào chân mẹ, giương cặp mắt đen láy như hạt nhãn lên nhìn Nam, chị phụ nữ giục:
– Kìa, Ly chào chú Nam đi chứ.
Đứa bé liền ngoan ngoãn khoanh tay chào Nam một cách rất lễ phép. Đứng nói chuyện một lát với nhau, thấy Nam bảo là đang định ra ngoài ăn trưa, chị Hà Anh liền chỉ cho cậu mấy quán cơm bình dân gần đó, và bảo nếu rỗi rãi thì mời cậu chiều nay sang nhà chị ta uống nước trò chuyện, chẳng gì thì cũng là hàng xóm lâu dài với nhau. Nam vui vẻ gật đầu đồng ý rồi đi ăn cơm.