Các cô chiều khách cũng theo quy định bất thành văn mà các “má mì, bố mì” ở đây đưa ra. Khi khách vào phòng, phải cùng khách đi tắm rửa. Sau đó là màn kích thích, chiều chuộng theo yêu cầu của khách rồi mới được vào cuộc, nếu khách phàn nàn với chủ thì có mà nhừ đòn và mất mối.
Hệ lụy buồn
Khi tôi viết những dòng này thì cậu bé N. gọi điện cho tôi, giọng hoảng hốt: “Chị ơi, cứu em với, em không dám nói với chị em, sợ chị ấy mách bố thì bố em đánh chết”. Thấy tình hình có vẻ gay go, tôi vội gặng hỏi thì N. ấp úng mãi mới nói. Hóa ra mấy ngày nay chỗ đó của cậu bị đỏ tấy, rất đau và rát, đi tiểu buốt.
Cậu mếu máo: “Chị ơi, có khi nào em bị AIDS không? Lúc cho vào em có dùng bao cao su, nhưng bị rách. Hôn thì có lây không chị?”. Tôi vội vàng đưa cậu bé đi khám, lấy cớ là đưa lên thành phố mua ít sách tham khảo. May cho cậu là mới chỉ bị viêm nhiễm thông thường, được phát hiện sớm nên điều trị khỏi.
Phòng khám tôi đưa N. đến có mấy thanh niên đứng đợi, họ ngại ngùng lảng đi khi thấy ánh mắt của tôi. Khi nói chuyện với bác sĩ, tôi được biết, rất nhiều thanh niên thiếu niên phải lên đây chữa các bệnh lây nhiễm từ gái mại dâm, chủ yếu là ở Đồ Sơn. Họ tìm đến phòng khám tư vì sợ người quen nhìn thấy chê cười. Nhiều trường hợp các cu cậu còn trẻ quá, mới 12 – 13 tuổi nên bố mẹ phải dẫn đi điều trị. Bác sĩ hỏi trong phòng kín, các cậu đều thú nhận do quan hệ với gái mại dâm ở Đồ Sơn. :)>-