Ở nhà coi mấy cái phòng trọ cũng buồn, mà lạ thay tôi cho thuê nhà trọ như vậy nhưng cũng chẳng có sinh viên nam, hay những người làm việc nam giới đến thuê gì cả, mà hầu hết toàn nữ giới.
Buổi tối, như thường lệ tôi thường đi chơi về hay sang các phòng trọ nói chuyện cho vui. Hầu như ai cũng quý tôi vì tôi là một người khá là dễ tính và xuề xoà trong chuyện tiền nong.
Quả thật cong người tôi là một con người khá là đứng đắn, không thường hay để ý đến chuyện của chị em phụ nữ nhưng mọi chuyện có lẽ cũng cứ đập vào mắt tôi. Trời mùa hè nóng và oi bức, những cái quạt trong những phòng trọ không đủ cho những người sống trong đấy vơi đi được cái ngột ngạt.
Nhà tôi thì có cái giếng khá là sâu và trong mát, đã được bố mẹ tôi đào từ khi mới còn sống. Buổi trưa hầu hết mọi người đều ngủ nhưng hôm đó Mai, một cô công nhân hãy còn khá là trẻ, kém tôi 6, 7 tuổi ra đó tắm.
Bình thường thì tôi cũng chẳng ra chỗ giếng nước đó làm cái gì cả, nhưng hôm đó trời quá lóng lên tôi ra đó rửa chân tay cho mát. Vừa nghe tiếng nước dội sối sả tôi định đi về lẩm bẩm nghĩ thầm
– Sao trưa như thế này mà cứ dội thùm thụp như thế nhỉ, không sợ cảm hay sao thế không biết, thật đúng là công nhân giày da, khoẻ như vâm.