Kể từ đó, ngày nào sau khi đi làm về Điệp cũng tắm rửa, ăn diện áo quần mới toanh họp thời trang và gọi là “đi học tối”. Lê Thanh Xuân mỗi tối nhìn vợ ra đi trong ánh mắt đầy buồn rầu. Các bạn thân xúi Xuân bỏ nàng và báo cho Bộ Di trú Úc trục xuất Điệp về lại Việt Nam, nhưng ông chưa nở…
Đêm hôm đó Hồng Điệp đi suốt canh thâu.
Ông Xuân bắt đầu đi ra, đi vào bồn chồn trong ruột gan đầy sự lo lắng. Ông muốn lái xe đi tìm nhưng không biết nàng ở đâu, kêu điện thoại di động- bị khóa- không trả lời. Xuân đứng lên ngồi xuống lo thấp thõm, vò đầu bức tai, tim đập mạnh máu chạy rần rần, đầu ông đã bắt đầu nhức như búa bổ, mặt ông méo xệch, tay chân mất năng động theo trí não. Mạch máu não có thể đã vỡ, Xuân bèn ngã xuống nằm sóng xượt mặt đất.
( Nguồn truyện tại Tin Tức Gái )