Nó bá vào vai tôi như còn con nít. Một cảm giác mềm mại đang dựa vào lưng tôi, nhưng nó nào có biết. May mà nó lựa lúc vợ tôi không có nhà, nên tôi mặc sức hưởng thụ cái cảm giác ngọt ngào này.
– Có chuyện gì vậy con nhóc- Tôi thường gọi nó vậy, nó khoái lắm
– Tại sao con gái phải mặc nhiều lớp áo, nhiều lớp quần vậy dượng Út? Hôm này dì Út mua cho con cái này, dì bắt con phải mặc, nhưng con thấy nó cồm cộm làm sao ấy.
Bây giờ tôi mới nhìn kỹ, thì ra đó là áo ngực và quần lót. Chắc vợ tôi thấy nó nở nang nên muốn che đậy? Tôi lừa phỉnh
– Nếu khó chịu thì khi nào có dì Út hay đi học thì mặc, còn không thì thôi, dượng không méc dì đâu.
Vợ tôi đúng, nếu không mặc áo ngực, chắc ra đường con trai nhìn nó, ăn tươi nó mất. Chưa hẳn là nở nang, nhưng nó đã ló dạng tự thủa nào. Nó thường đội lớp áo mỏng tạo thành cái đỉnh họn nơi ấy, hèn chi nảy giờ nó tựa vào lưng tôi, chà tơi? chà lui thấy?đã gì đâu. Tôi kéo đầu nó vào hôn cái “chụt”, con nhỏ thụt đầu lại trêu tôi:
– Ý ẹ, con chưa gội đầu đó, thơm dữ hôn!!!
Nó vừa nói vừa chạy lòng vòng sân nhà. Tôi hứng tình chạy theo ôm ghì nó lại.
– Cho nhỏ chết luôn nè, chết nè?
Tôi vừa hôn vừa nói để lấp đi cái vẻ không tự nhiên của tôi. Chúng tôi thường giỡn như vậy mỗi khi vợi tôi đi vắng, nhưng gần đây tôi có hơi mất bình tĩnh mỗi khi kéo nó vào lòng. Tôi hôn lên mặt, lên cổ rồi lướt nhẹ qua má qua môi. Tôi muốn hôn thật mạnh trên đôi môi của bé, nhưng có gì ràng buộc chăng? Còn con bé thì cứ ngây thơ cười hăng hắc, vì tôi làm bé nhột, bé cứ cựa quậy mình vô hạ bộ của tôi, làm cho tôi đứng sững lên, tiếc rằng tôi chưa có dịp.