VN88 VN88

Chết mất em thèm quá anh ơi ! nữa đi anh địt mạnh thêm đi anh

Cái giá bày gia vị trong phòng bếp treo hơi cao, Tuyết Nhi mỗi lần lấy thứ gì đó phải hơi kiễng đôi chân nhỏ xinh kia của nàng lên, vươn tay với lấy hộp đựng tiêu,tra thêm chút gia vị phụ trợ nữa là món ăn này có thể hoàn thành rồi. Trưa nay nàng nấu món trứng hấp “ Mushi” kiểu nhật bản, thường thì ở nhật gia vị chủ yếu của món này là trứng, cá măng trắng, thịt tôm, thịt gà, chả, và ớt cay loại nhât bản nữa.Cũng bởi vì ở việt nam không nhập khẩu cái loại ớt này, mà nàng phải dung hạt tiêu để thay thế gia vị phụ trợ này.Loay hoay với lọ hạt tiêu xuống ,chẳng may thế nào cái lọ nhỏ ấy hình như lần trước ai đã dùng mà quên không đậy lắp lại, cho nên lúc Tuyết Nhi với tay cầm lấy cái lắp lọ, cả chiếc lọ trượt ra ngoài giá đỡ gia vị mà đổ xuống nền nhà.Lọ hạt tiêu đổ xuống, bụi tiêu bay tung toé trong không khí, phảng phất bay vào mắt nàng một chút làm cho đôi mắt đen huyền ảo kia nhắm chặt lại, hai tay khua lung tung tìm đến bàn ăn. Tôi đứng đằng sau cách đó không mấy bước chân cho nên cũng hít phải một ít bụi tiêu ho lên sằng sặc :

Khụ..khụ..khụ.. ụ.. ụ….!

Ai thế ?…. Tuyết Nhi hai mắt nhắm chặt ,bàn tay sờ soạng loạn lên trong không trung,giật mình hỏi.

Dạ, em là bạn của Lan, hôm nay có việc đưa Lan về nên ở lại đây chơi một chút ! Chị co làm sao không vậy? Có cần em giúp chuyện gì không?… Tôi nhanh nhẩu đáp để lấp liếm chị, cho chị không hỏi chuyện tại sao ,lúc này tôi lại đứng đây !

VN88