Một giọng oanh vàng, nhỏ nhẹ cất lên :
Ah, em là bạn trai Lan đó hả! Chị bị bụi tiêu bay một ít vào mắt rồi ! Em giúp chị với..i.i
Tôi nhanh nhẹn tiến đến gần bên nàng, khẽ đỡ lấy khuôn mặt yêu kiều của nàng lên nói :
Cho phép em xem giúp chị! Xem có làm sao không ?
Tuyết Nhi hơi ngượng ngùng gật đầu, nàng không nghĩ tôi lại có hành động như vậy.Mặc dù vậy nhưng quả thật lúc này tôi không có ý nghĩ bậy bạ gì với nàng, khẽ vuốt mí mắt của Tuyết Nhi, tôi hơi kéo nhẹ ra một chút và thổi mạnh vài cái. Hơi thở nam nhân mạnh mẽ, ấm áp của tôi phả vào da mặt nàng, dường như lúc đó tôi cảm giác được cả người nàng như nổi lên một lớp da gà rờn rợn.Tôi chạy vào buồng tắm ngay trong nội thất khu bếp, kéo lấy một tắm khăn mặt rồi xả cho ướt sũng nước để mang ra ngoài cho Tuyết Nhi lau mắt.Bàn tay trắng nón vươn ra cầm lấy chiếc khăn mặt khẽ day day vào mí mắt, vừa xuýt xoa nói :
Cám ơn em nha ! Ai da, cái hạt tiêu này cay quá ah ! Chị yêu kiều khẽ kêu một tiếng rồi hỏi tôi :
Em tên gì vậy?Hai đứa quen nhau lâu chưa !
Nghe chị hỏi vậy, tôi biết chị đã hiểu lầm tôi thành bạn trai Lan rồi,chắc có lẽ vừa rồi ở trên lầu thấy hai chúng tôi đụ nhau dữ dội như vậy cho nên nàng mới tưởng tôi là bạn trai của Lan. Haiizz, sự đời khong thể theo mắt thường mà đoán định a! Cảm thán thở ra một hơi tôi nói với chị :