Quân ,hôm nay thật vui! Chị em mình cạn nốt chén này nha,chị cảm thấy hơi say rồi!
Vâng chị! Em cũng hơi hơi mệt chút, nào zdô !
Tôi cạn một hơi hết luôn cả ly lớn, từng giọt rượu vang tràn ra ngoài theo hai bên mép, chảy xuống cổ thấm ướt cả cổ chiếc áo sơ mi. Thấy tôi phóng khoáng như thế Tuyết Nhi mỉm cười tủm tỉm nhìn xoáy tôi và nói:
Ghớm Quân uống sao giống như uống nước lã thế, cẩn thận không say,về không nổi ah
Tôi mỉm cười không đáp, bởi vì tôi uống rượu chưa bao giờ biết say cả . Không phải là giống như câu nói “ Ngàn ly không say “ của lý bạch, mà là do tôi hay tụ tập cùng với đám bạn đi nhậu nhẹt trên các sàn vào tối thứ bảy hoặc chủ nhật nào đó , cho nên có đôi chút quen thuộc với rượu tây, không ảnh hưởng lắm tới thần kinh.Chỉ là khuôn mặt uống vào thì hay đỏ lên, nhiều người hay tưởng tôi uống nhiều quá nên đã say rồi.
Xong xuôi hai chị em cùng don dẹp, rất nhanh là đã gọn gàng. Tuyết Nhi ra khoá cổng lại rồi quay sang bảo đi nghỉ ngơi.Nhà này lầu một dùng để tiếp khách và sinh hoạt bình thường, lầu hai là cho Lan cùng mẹ sử dụng,còn trên lầu ba là không gian của Tuyết Nhi cùng chồng mình, bên trên được hai vợ chồng nàng bố trí đầy đủ tiện nghi ,rộng rãi, thoáng mát.Tuyết Nhi lẳng lặng đi lên lầu bỏ lại tôi với ánh mắt mất mát nhìn theo sau, tôi vào buồng tắm rửa ráy qua một chút cho giảm nhiệt xuống ,sau đó ra phòng khách nằm. Bật ti vi lên xem chút tin thể thao ,mơ màng được khoảng 30 phút đồng hồ thì tôi thấy lành lạnh do cái máy điều hoà bật hơi thấp. Tỉnh dậy tắt điều hoà xong, tôi đi lên trên phòng của Lan, xem nàng đã ngủ dậy chưa, Lan vẫn ngủ ngon lành như một chú mèo con, nàng co ro lại 1 góc giường trông thật đáng yêu.Tôi khẽ khép cửa lại không muốn làm phiền nàng trong giấc mộng mị. Định đi xuống lầu thì bất chợt tôi nhìn lên phía cầu thang lầu ba,thầm cân nhắc một chút cuối cùng cũng cắn răng quyết định lên qua đó một chút.