Nhẹ nhàng nâng từng bước chân đi lên, đến nơi tôi cảm thấy hơi bất ngờ, bởi vì không gian nơi này quá đẹp ,thoáng.Cả lầu ba được chia theo kết cấu hiện đại , một bộ so-fa màu đỏ chót được đặt chính giữ gian phòng, khung cảnh rộng rãi và thêm nhiều ánh sáng bởi một mặt quay ra ngoài đường được làm bằng kính chứ không phải là quây cửa như mọi nhà.Nhìn từ bên trong có thể quan sát được cả một khoảng trời trong xanh ngoài kia, bên trái chính là phòng ngủ của vợ chồng Tuyết Nhi còn đối diện lại chính là nơi sinh hoạt, tôi thấy là lạ bởi bời vì phòng sinh hoạt này trông khá rộng rãi , ít nhất nó phải chiếm đến 1/3 của cả lầu ba.Cũng không có tò mò quá nhiều làm gì, tôi chú tâm vào chuyện chính ,liền đi tới cửa phòng ngủ đang khép hờ hờ của Tuyết Nhi kia.
Tôi nhẹ nhàng như một kẻ ăn trộm, đôi chân có hơi run rẩy vì cảm thấy mình làm như vậy có chút xâm phạm đến đời tư người khác.Khẽ nghiêng đầu nhìn vào qua khẽ hở, điều khiến tôi giật cả mình lên bởi vì trong phòng lúc này một cảnh tưởng đang diễn ra mà trong mơ tôi cũng không thể nào nghĩ đến. Tưởng như câu :
Trưa hè hây hẩy gió nồm đông
Thiếu nữ nằm chơi thoả giấc nồng
Lược trúc chải cài trên mái tóc
Yếm đào trễ xuống tận dưới mông
Đôi gò bồng đảo sương còn mịn
Một lạch đào nguyên suối chửa thông