VN88 VN88

Cô gái ngày xưa

Sau ba tháng đổ hết biết bao ông sức cua Nhung mà Hiếu vẫn chưa đạt được kết quả nào. Nhung thậm chí giấu không cho hắn biết địa chỉ, điện thoại. Hiếu căm giận lắm, lại thêm phần nghi ngờ. Một buổi chiều, Hiếu theo dõi Nhung thì biết được sự thật nhũ phàng: Nhung chỉ là một đứa nghèo phải mướn phòng ở nhà thằng quang cuối lớp để ở. Hiếu giận Nhung lắm, càng giận hơn là Quang biết mà còn giấu chuyện này. Qua vài cái nhìn kinh nghiệm, Hiếu đoán được quang đang rất thích Nhung và để trả thù chuyện này, Hiếu quyết tâm hãm hiếp Nhung một lần để cho cả Nhung và Quang đều đau khổ. Hiếu cực khổ lắm mới tìm được vài viên thuốc “kích dục” và kế hoạch của Hiếu bắt đầu.

Hiếu biết là Nhung sẽ không bao giờ chịu đi riêng với hắn nên vào một dịp có bài kiểm tra toán sắp đến hắn nhờ Nhung ở lại cùng hắn trao đổi vài vấn đề ngay sau giờ tan học.
Buổi trưa hôm đó trời mưa tầm tã, tất cả học sinh vội vã rời lớp trở về (trong đó có Quang) sau một ngày học đầy căng thẳng. Trong lớp chỉ còn lại mình Nhung và Hiếu. Hiếu bước qua bên bàn Hồng Nhung với nụ cười thật tươi và cuốn sách toán trong tay.
Hai người bắt đầu trao đổi thật hăng say, Hiếu làm bộ chăm chú lắng nghe. Đôi mắt hắn không ngừng dó xét Nhung. Được chừng 15 phút, Hiếu biết là Nhung hoàn toàn chìm vào công việc. Hiếu lấy trong hộc tủ ra một thanh chocolate và mời Nhung ăn. Hắn nói là ba hắn cho hắn rất nhiều kẹo và hắn muốn mời nàng ăn lấy thảo. Nhung giả vờ từ chối nhưng thật ra nàng hết sức thèm, nàng chưa bao giờ biết được mùi vị của chocolate là gì (con nhà nghèo mà). Nàng rất vui khi đón nhận thanh kẹo mà Hiếu cho và bóc ra ăn.
Ôi mùi vị nó ngon ngọt làm sao! Ăn tới đâu thì Nhung thấy lâng lâng tới đó, lát sau cơ thể nàng trở nên nóng ran. Một sựï đòi hỏi cao độ nào đó mà Nhung vẫn chưa hiểu. Nàng không nói được nữa mà cứ dùng hai tay quạt quạt (mặc dù trời rất lạnh vì mưa). Hiếu nhìn là biết con nhỏ nhà quê kia đã thấm thuốc rồi, cứ nhìn vào hai má đỏ hồng của nó là nhận ra ngay. Hiếu giả vờ áp tới gần Nhung hỏi hang đủ điều. Nhung không còn nghe thấy gì cả mà chỉ thấy lùng bùng hai tai. Nàng nhận ra cơ thể mình đang từ từ vùng dậy. Có tiếng nói từ sâu trong cơ thể Nhung phát ra:
“Nóng thì cởi đồ ra cho mát, lẹ lên. Mình cần một cái gì đó … khó chịu quá!”.

VN88