VN88 VN88

Cô gái ngày xưa

Nhung thừ người ra. Hiếu thật quá đáng. Chừng ấy tiền làm sao mà Quang có được chứ. Nhung nghĩ vậy là Quang không giải quyết được rồi, chiều nay nàng đành phải đến nói chuyện với Hiếu một phen vậy, coi như vì danh dự của chính mình.
Nghĩ sao làm vậy, ngay chiều hôm đó, lúc Quang đang ngồi trong phòng tính kế tìm cho bằng được số tiền đó thì Nhung lén xin mẹ đến nhà nhỏ bạn hỏi bài. Mẹ Nhung chẳng mảy may nghi ngờ. Hôm nay, Nhung mặc bộ áo đẹp duy nhất mà mình có với chiếc minijip xinh xinh và cái áo thun hồng bó sát người. Nhung đến được nhà Hiếu theo địa chỉ mà nàng mới hỏi được của đứa bạn. Nhung nhấn chuông và hồi hộp chờ đợi. Hiếu bước ra, gặp Nhung, Hiếu lộ vẻ vui mừng, vồn vã mời Nhung vào trong.

Nhà Hiếu khá khang trang. Xung quanh nhà là vườn hoa, bên trong lắp cửa kính rất sang trọng. Nhung ngồi xuống ghế, xoa xoa hai tay, ấp úng nói trước:
– Hiếu à! Chuyện hôm qua Nhung có thể bỏ qua cho Hiếu được. Xin Hiếu trả lại cho Nhung số hình đó đi!

Hiếu không trả lời, đi về phía sau lưng Nhung đóng chặt cửa ngoài, khóa luôn cửa kính mà Nhung vẫn chưa biết (nhà Hiếu rất đặc biệt, đóng kính hết cửa rồi là cho dù bên trong có la lối cỡ nào thì bên ngoài cũng không nghe. Lại được dịp hôm nay ba mẹ Hiếu vắng nhà nữa chứ. Vậy là xui cho Nhung rồi!). Xong xuôi, Hiếu ngồi lại đối diện Nhung rồi nói:
– Đâu có được! Hình đó tui chụp “nghệ thuật” lắm chứ bộ. Tui phải giữ lại để xem cho đã chứ!
Nhung nói thẳng ra luôn:
– Bây giờ Hiếu muốn gì? Muốn Nhung quỳ xuống van xin phải không? Được! Nhung làm ngay! Hiếu trả cho Nhung đi!
Hiếu xua tay bảo:
– Thôi! Thôi! Không cần lạy lục van xin gì đâu! Hiếu chỉ cần một chuyện đơn giản thôi!
Nhung hỏi tới:
– Vậy Hiếu muốn gì!
Hiếu nói thật chậm:
– Thật ra! Hôm qua! Hiếu vẫn chưa thấy đã! Nếu Nhung chịu chủ động làm “chuyện đó” một lần này nữa thôi thì Hiếu sẽ trả lại cho.
Thấy Nhung không phản ứng, Hiếu biết ngay là cá đã cắn câu rồi. Hiếu cười thầm trong đầu: “Tưởng con nhà gia giáo, ai dè đâu bị một lần là đã muốn nghiền rồi. Đúng là con gái mới lớn thèm ‘chua’ mà!”. Quả thật đúng như vậy, dù hôm qua, Nhung có cảm giác nhục nhã lắm, nhưng khi đêm đến, Nhung nằm một mình trong phòng, cảm giác ề chề ban sáng đó không còn mà thay vào là một thứ gì đó rạo rực, nóng bỏng âm ỉ bốc lên từ giữa hai đùi Nhung. Nơi đó vừa đau thốn, vừa sướng đê mê, cái cảm giác khó tả và lạ lùng của một đứa con gái tò mò khiến Nhung ao ước thử lại lần nữa. Hôm nay Nhung đến nhà Hiếu đòi lại cuộn phim chỉ là cái cớ, chứ thật ra ngay bây giờ Nhung muốn nằm ngửa ra nhà cho Hiếu làm bậyï mà thôi. Thấy Hiếu nói vậy là trúng tim đen mình, Nhung mắc cỡ quá, nàng nhìn quanh nhà xem có ai không rồi mới dám nói tiếp:
– Thật sao! Hiếu hứa rồi đó nha! Phải trả phim cho Nhung đó!
Hiếu như mở cờ trong bụng. Hắn mừng quýnh chồm ngay đến bên cạnh Nhung rồi, ngắm nàng cho thật kĩ. Con gái quê có khác, ê lệ, dịu dàng, nhưng âm ỉ bên trong ngọn lửa tình dục khổng lồ như muốn đốt cháy bất cứ ai đến gần. Nhung vén mái tóc dài óng mượt của mình qua một bên để tăng thêm nét đẹp quyến rủ hơi e lệ của nàng. Nàng ngước mắt nhìn Hiếu vẻ mặt dâng hiến. Như có chuẩn bị từ trước, Hiếu lấy tấm vải đen bịt mắt Nhung lại. Nhung không phản đối chỉ hỏi Hiếu tại sao. Hiếu trả lời âu yếm:
– Để tăng thêm cảm giác đó mà! Bảo đảm với Nhung là Nhung không biết gì, chỉ thấy cái mà Nhung muốn chốc lát thôi!
Hiếu cột xong xuôi đâu đó thì dìu Nhung đứng lên. Hiếu dẫn Nhung từng bước, từng bước tới một căn phòng khác. Nhung lạ lẫm chẳng biết là đâu cứ luôn mồn gọi trong miệng: “Hiếu ơi! Hiếu ơi!” mà chẳng nghe Hiếu trả lời. Bỗng một cảm giác thoải mái lan toả khắp người Nhung. Nhung biết ngay là Hiếu đang đặt mình nằm trên một tấm nệm êm. Nhung nở nụ cười rất duyên dáng, rất trẻ trung như mời gọi.
Nhưng Nhung ơi! đâu dễ dàng như thế. Hiếu làm sao lại tốt lành như vậy. Nhung cười mĩm vô tư mà không biết rằng xung quanh mình có đến mười thằng con trai đang lõa thể, cu đã đựng đứng hết khi thấy Nhung nằm đó, sống động và cực kì gợi tình. Mấy đứa đó là những đứa bạn thân của Hiếu. Hiếu thu của mỗi thằng 100.000VNĐ và hứa là sẽ cho bọn họ được dùi dập đóa hoa khôi của lớp một cách thoải mái. Hiếu nói chẳng sai, cô bé hoa khôi của lớp đang nằm đó, đang chờ đợi được hưởng niềm vui thể xác.
Cả đám con trai đều thầm phục và nể sợ tài năng dụ gái của Hiếu.

VN88