Sơn ngạc nhiên hỏi. nhưng câu hỏi ấy bỗng tắc nghẹn. Ngay bên cạnh anh, Kim Anh đã cởi bỏ bộ quần áo bên ngoài. Bây giờ, trên người cô ta chỉ còn bộ đồ lót. Dưới ánh sáng màu vàng yếu ớt, thân hình cô như sáng lên. Sơn choáng váng. Anh đứng lặng, mắt nhìn như thôi miên vào cái cơ thể trắng ngời ấy.
Không để ý đến sự sững sờ của anh, Kim Anh thảng nhiên xoay lưng lại phía anh :
– Anh cởi dùm em cái khóa!
Hai bàn tay lóng ngóng của Sơn vụng về lần mở cái khóa nhựa của chiếc nịt vú. Kim Anh cười khẽ và bình luận :
– Xem ra anh không là người hiểu nhiều về chuyện này nhỉ?
Nói xong, cô quay ngoắt lại và giống như một cơn lốc, lao thẳng vào Sơn. Vừa ôm choàng lấy Sơn, cô ta nói bằng giọng bỗng trở nên gấp gáp :
– Anh!… Anh của em… Vậy là cuối cùng chúng mình đã được bên nhau!
Sơn ngây ra như người mất hồn. Đầu óc anh mụ đi. Trong khi đó, vừa đưa những ngón tay thành thạo cởi bỏ quần áo của Sơn. Kim Anh tiếp tục nói trong hơi thở hổn hển đầy dục vọng :
– Chàng trai của em! Nào, anh! Đừng bắt em chờ đợi! Em đã đợi giây phút này lâu lắm rồi!
Kim Anh đẩy anh xuống giường và lao thẳng vào anh. Từ phút đó, Sơn không tự chủ được mình khi cái họng ma quái của Kim Anh tham lam ngậm lấy dương vật của mình mà mút liếm. Cô ta hết cạp nhè nhẹ đầu tu, lại cắn cắn ngay đường khất, rồi liếm dọc theo chiều ngược từ dưới lên trên, ngậm lấy hai hòn dái Sơn. Rồi Kim Anh ngậm cả dương vật anh vào miệng mình tay thì hết vuốt ve đám lông mọc tua tủa lại rờ rẩm hai hòn dái đang teo lại, săn cứng. Khoái cảm lan dần trong cơ thể Sơn, mặt anh nóng bừng tim đập loạn xạ. Dương vật cương cứng đau buốt. Sự ham muốn nhục dục dâng lên mạnh mẽ khắp người Sơn. Anh nhìn chằm chằm vào thân thể trần truồng của Kim Anh, đó là nơi mà anh biết sẽ thỏa cơn khát dục vọng đang sôi sục trong người.
Sơn vòng tay lên vuốt mông, rờ lưng rồi lần xuống mơn trớn làn da mịn màng trắng nỏn bên trong đùi Kim Anh, lớp lông tơ mướt rượt trong lòng bàn tay làm anh thích thú. Vuốt ve thỏa thê phần hạ thể bàn tay Sơn lại lần mò trở lên đôi vú nẩy nở. Trong khi đó, đôi môi của anh ngậm chặc lấy một bên vú mà nút nhè nhẹ làm toàn thân Kim Anh uốn éo nổi cả gai ốc.
Một lúc sau, Sơn vật ngữa Kim Anh rồi đè lên người, dùng hai đầu gối banh rông hai chân Kim Anh ra, đôi tay rắn chắc của Sơn lòn xuống nâng hai bắp đùi cô lên đặt lên vai mình. Đôi chân nõn nà của Kim Anh lập tức cặp lấy cần cổ Sơn. Từ trên nhìn xuống Sơn thấy âm đạo của Kim Anh dường như cong lên và căng cứng và bóng quạch một thứ nước nhờn nhờn. Anh kê dương vật ngay cửa mình hé mở, đút mạnh. Rồi từ bên trên anh ra sức nhịp mạnh xuống. Óoot… óoot… ahhh… ghưư… Anh nắc lia lịa. Hai thân thể trần truồng cùng nhau bắt đầu nhịp điệu rên rỉ.
Aâm đạo kẹp chặt lấy dương vật làm Sơn sướng tê người, anh nhấp ào ào. Sơn kéo dương vật ra thật xa rồi nhấp thật mạnh vào, khi dương vật tuột vào tận cùng anh bắt đầu sàng xoay, hẩy ngược lên rồi kéo ngược xuống, tuột ra ngoài trượt vào trong âm đạo nhơm nhớp. Vài phút sau, một cảm giác sung sướng đến rợn người ùn ùn trổi dậy khắp người anh. Bìu dái thít lại bên trong rần rần rồi từ dương vật tung ra ào ạt một dòng tinh vào trong âm đạo khi nó nhim nhíp xiết nắn dương vật.
Anh vật người sang bên cạnh Kim Anh mà thở ồ ồ như kéo bể. Cảm giác tứ chỉ bủn rủn mệt mỏi nhưng dể chịu làm anh thấy buồn ngủ. Mắt anh từ từ cụp xuống. Anh chìm vào giấc ngủ thật nhẹ nhàng.
*
* *
Kim Anh tỉnh dậy trước. Cô ta liếc nhìn chiếc đồng hồ rồi nhảy phóc xuống đất. Sơn cũng giật mình choàng dậy. Kim Anh hối hả giục :
– Nhanh lên anh. Chỉ còn năm phút nữa.
Sơn chồm dậy, hối hả mặc quần áo. Vừa mặc, anh hỏi :
– Nhưng… đi đâu bây giờ?
Kim Anh mỉm cười :
– Anh dể quên quá. Bữa nọ em đã nói : Tụi mình ra nước ngoài.
Sơn kinh ngạc :
– Nhưng đi ngay sao?
– Ngay bây giờ! Chỉ vài phút nữa là có người đến đón.
Sơn định hỏi thêm. Nhưng Kim Anh đã giơ tay ngăn lại. Cầm lấy xắc của mình kiểm tra lại những thứ bên trong. Thấy Sơn ngơ ngác, cô lại giục :
– Anh kiểm tra lại đồ đạc đi. Những thứ cồng kềnh không cần thiết cứ vất đi. Chỉ cần vàng. Có vàng, sẽ có tất cả!
Trong phút ấy, Sơn định nói một câu gì đó. Nhưng cũng chính lúc đó có tiếng gõ lạch cạch sau cánh cửa thứ hai. Những tín hiệu đó làm Kim Anh bật dậy như lò xo. Cô ta hé cửa. Sơn nghe tiếng cô ta hỏi khẽ :
– Tình hình sao?
– Eâm cả! Đi ngay thôi! Giọng đàn ông thì thào đáp.
Kim Anh quay vào vớ lấy xắc của mình và hối hả giục Sơn :
– Đi thôi anh. Cầm túi đi!
Anh làm theo lời Kim Anh như một cái máy. Hai người chui qua cửa xuống một chiếc xuồng máy với một người lái đã đợi sẵn. Chiếc xuồng lao vút đi. Sơn lặng lẽ ngồi bên Kim Anh. Có thể nói cho đến phút ấy, anh vẫn chưa quen được với những sự kiện chóng mặt vừa rồi. Nhưng đã đâm lao thì phải theo lao ” Mặc kệ! Rồi ra sao thì ra ” Sơn khẽ thở dài trong ý nghĩ đó.
*
* *
Hơn một giờ sau, họ đã đến điểm hẹn. Đó là một khu vực gần bến cảng. Từ đấy, họ lên bờ và đi bằng xe máy. cuối cùng, đến một bãi biển vắng. Ở đây đã có một chiếc tàu nhỏ đợi sẵn. Trên tàu đã có khoảng vài chục người đang ngồi im lặng chờ lên đường. Kim Anh kéo tay Sơn chạy xuống bãi cát. Ở đây, một bóng đen đang ngồi đứng bật dậy. Hắn hỏi từ xa :
– Bà Kim Anh phải không?
Hai người dừng lại. Kim Anh gật đầu nói với bóng đen :
– Tôi đây. Tình hình ổn cả chứ?
– Oån cả! Bà đến hơi trể đó. Ông đây cùng đi với bà phải không?
– Ừ! Còn việc gì nữa không, ông Tưởng?
– Không, ông bà lên tàu đi. Tới giờ rồi đó.
Kim Anh kéo tay Sơn định bước. Nhưng Tưởng chợt nhớ ra. Hắn ngăn lại :
– Chút nữa quên. Bà cho xin tiền!
Kim Anh bĩu môi :
– Người như ông thì có bao giờ quên chuyện tiền nong!
Nói xong, cô quay sang Sơn :
– Anh đưa cho ổng một cây!
Tưởng lắc đầu :
– Sao lại một cây. Hai người, phải cây rưỡi!