VN88 VN88

Dòng Đời – Loạn luân giữa anh em, chú cháu, mẹ vợ – con rể, của cha nuôi với con gái

Anh chở Chiêu Anh một vòng các đường phố lớn để cho nàng đi dạo. Nàng thích như vậy ngay từ lúc nàng còn nhỏ xíu. Bước đầu đối với anh đã thành công mỹ mãn. Ngồi sau xe mà nó cứ tỉnh bơ vịn vào eo ếch của anh. Nó biết anh ngại ngồi nhích ra trước, thế là nó cũng nhích theo.
– Hỏng sợ bị rớt hay sao mà cứ nhích ra trước hoài vậy?
Nhắc đến rớt xuống anh mới nhớ lại chuyện anh chở bà Lan đi lúc trước, chính vì bà ôm anh bất thình lình đã làm cho anh loạng choạng tay lái. Nhưng trong trường hợp này anh không sợ đâu, Chiêu Anh mà có ôm, thì anh cũng ngồi yên cho ôm, tội tình gì mà từ chối chứ?
Họ thân nhau rất nhanh.

– Chúc mừng em đã thi xong môn cuối cùng. Có khó lắm không vậy em?
– Cũng có khó, nhưng nhờ chồng em mà không tệ.
– Sao lại nhờ anh?
– Vì anh để yên cho em học. Cám ơn anh nhiều lắm.
– Cám ơn suông vậy thôi hả?
Vy ngã đầu vào vai chồng. Nàng nũng nịu hôn lên má chồng. Thật ra nàng chưa biết phải làm gì để cho chàng, chẳng lẽ nàng phải nói huỵch tẹt ra là mình muốn được làm tình. Vậy thì kỳ chết. Đoán biết được suy nghĩ cuả vợ, anh mớm cho nàng những nụ hôn nồng cháy để kích thích sự ham muốn ở con người của nàng. Thọc vào đúng cơ quan nhạy cảm nhất, những xúc cảm mà từ lân nàng chưa một lần biết, giờ đây như nắng hạn gặp mưa, mọi sinh vật như bừng tỉnh. Bàn tay tham lam của chàng thọc sâu vào trong áo ngủ, nơi mà nàng không thèm mặc áo ngực. Hai bầu vú sửng lên nghinh đón chàng một cách nồng nhiệt.
– Nhột quá anh ơi
– Nhột mà sướng quá hén
– Hứ, cái anh này
Nàng giúp chồng cho cái áo rơi xuống đất, giờ đây trên thân thể nàng chỉ còn cái quần lót nhỏ xíu, nhỏ đến nổ không che được những sợi lông dài hai bên háng.
Cái tin Vy đã thi xong môn cuối cùng của ĐH được báo đến bà Lan. Cũng như mọi hôm, bà chuẩn bị cho anh những món ăn ngon, thức uống bổ dưỡng. Bà xem ra cũng không được vui lắm:
– Ráng cho con Vy nó vui nghen. Cái hộp còn mới tinh, khi khui cũng phải cẩn thận
– Lan có buồn khi đêm nay Duy ân ái cùng Vy không?
– Không phải buồn vì ghen, mà lo cho Duy không còn nhớ đến Lan nữa
– Không đâu, Duy ráng vẹn tròn với mẹ con nàng mà.

VN88