Sau lần đó, tự nhiên mỗi khi nói chuyện thấy có cái gì gượng gạo. Đôi lúc tự nhiên cả hai nhìn lén nhau. Rồi thấy nhớ mỗi khi lâu lâu không gặp. Thú thật lúc đó mình cũng chưa dám nghĩ đó là loại tình cảm gì, phần vì chưa yêu bao giờ, phần vì Thuý lại là họ hàng trong nhà.
Dần dà cả hai càng ngày càng gắn bó. Thuý quan tâm đến mình nhiều hơn, hôm nào mưa không gặp được lại gọi điện hỏi thăm. Bố mẹ mình nghĩ hai chú cháu trao đổi bài vở nên cũng không để ý.
Mình cũng để ý đến Thuý nhiều hơn. Lúc đó mới chợt nhận ra rằng, cô ấy đẹp khó tả. Cái tuổi mới lớn trông mơn mởn, thêm nữa, Thuý là dân Hà Nội gốc, nên cái sự đằm thắm và thanh tú thật khó tả xiết. Nhiều lúc ngồi cạnh nhau, mình ngắm Thuý như muốn ngây người đi. Làm cô ấy phải bật cười:
– Làm gì mà ngắm người ta kỹ thế?
– Thì nhìn chút không được sao, cho bo những lúc không gặp nhau.
– Thuý cũng vậy, nhiều lúc muốn gặp lắm nhưng sợ bận học hành nên không dám tới.
– Thuý không đến thường xuyên, thấy trống trải, học cũng chẳng vô.
– Thật vậy không? Hay là gạt Thuý thế. Thuý cũng nhớ lắm.
Nói đến đấy chợt biết mình lỡ lời, cả hai đứa nhìn nhau đỏ mặt ngượng ngùng.
Có lẽ mọi chuyện cũng chỉ có thế nếu không đến một dịp giỗ ông ngoại mình, hồi đó cả họ tập trung ăn uống nói chuyện, mình được các chú bác cưng nên cho ngồi cùng mâm các cụ, lại bị ép uống khá nhiều. Khi ăn giỗ xong, cả nhà rủ nhau đi hat Karaoke, phần mình vì hơi say nên lên trên gác nằm ngủ. Trong lúc ăn uống, thỉnh thoảng gặp ánh mắt Thuý, thấy cô ấy cứ như muốn nài mình thôi uống, nhưng không cách nào từ chối được. Mình nhác trông Thuý cũng đi với mọi người, nhưng trước lúc đi, cô ấy quay lại nhìn mình đầy vẻ lo lắng. Lúc đó khoảng 3 h chiều, có lẽ mình đã ngủ được một lúc, chợt cảm thấy trán ươn ướt. Choàng tỉnh dậy thì thấy Thuý ngồi cạnh từ lúc nào, đang chườm khăn ướt cho mình. Nhìn ánh mắt âu yếm quan tâm của cô ấy, mình không tự chủ được, bèn kéo mặt Thuý xuống hôn nhẹ lên má. Một thoáng thảng thốt trong ánh mắt, rồi Thuý mỉm cười. Lúc đó cả hai dường như quên rằng giữa hai đứa có mối quan hệ họ hàng, mà chỉ là ánh mắt của hai kẻ thầm yêu nhau, đến lúc đó mới có dịp bộc lộ tình cảm. Mình nhỏm dậy, định hôn Thuý nữa, nhưng thấy đầu váng quá nên lại phải nằm xuống. Bốn mắt gặp nhau, chợt Thuý cúi xuống hôn nhẹ lên môi mình.
– Thuý à, cháu…..
– đừng gọi Thuý như thế…
– Nhưng, Thuý…
– suỵt ssssssssssss
Lại thêm một nụ hôn, sau cái chạm môi ban đầu, mà mới chỉ thấy sự mềm mại thoáng qua, lần này là một nụ hôn cuồng nhiệt, mình khẽ lách lưỡi vào đôi môi Thuý. Một thoáng chần trừ, rồi Thuý hé môi, dịu ngọt khôn tả. Nụ hôn đầu kéo dài đến hơn một phút, khiến cả hai suýt ngột thở. Khi môi rời môi, cả hai nhìn nhau đắm đuối. Thú thật lúc đó cảm giác bừng đến khiến mình nóng ran cả người. Mình nhổm dậy ôm trọn Thuý vào lòng. Chỉ thấy tiếng cô ấy thoảng nhẹ bên tai:
– Chú, mà không, có yêu Thuý thật không?
– Thuý còn hỏi sao?
– Đừng gạt Thuý nhé.
Nghe giọng nói nhẹ nhàng thoảng nhẹ bên tai, nếu lúc trước mình còn có chút gì đó ngại ngùng thì bây giờ không còn e dè gì nữa. Mình xiết chặt tấm thân ấm nóng của Thuý vào lòng, cảm nhận rõ khuôn ngực đầy đặn, vòng eo mềm mại mà tấm thân rạo rực của cô ấy.
Thuý cũng xúc động không kém, vùi đầu vào ngực mình e ấp, mình nâng cằm Thuý lên, lại thêm một nụ hôn. Lần này thì lưỡi trong lưỡi, môi trong môi. Lúc ấy mình thấy cứng hết cả người. Sau này mới biết, đó là lúc mà cảm xúc giới tính dâng cao.
Lúc đó cả hai đứa quấn vào nhau, bàn tay mình trước còn vòng qua lưng, rồi di dần xuống eo, rồi đặt lên ngực Thuý lúc nào không biết.
– Có thấy tim Thuý đập không?
– Thấy rồi.
– Thuý đặt tay lên ngực mình, tim Ch…. Anh cung đang đập này.
Khuôn ngực mềm mại của Thuý lúc đó phập phồng, làm mình không chịu nổi, một thoáng ngập ngừng, rồi mình luồn tay vào ngực Thuý> Lúc ấy cô ấy mặc một chiếc áo phông trắng, trước ngực có hàng chữ kiss me, mình bèn khẽ vén nhẹ áo lên, hôn nhẹ lên ngực Thuý.
Thuý hơi đẩy đầu mình ra, nhưng rồi lại gì đầu mình vào ngực. lúc đó thì thực sự mình không còn biết sợ là gì. Không sợ rằng đang ở nhà ngoại, không sợ rằng mọi người có thể về bất cứ lúc nào. Mình luồn tay ra sau tìm cách cởi cái nịt ngực. Loay hoay một lúc không được. Thuý thoáng cười, cặp môi căng mọng, xinh xắn như đoá hàm tiếu:
– Sao học thì giỏi mà cởi cái áo cũng không biết vậy?
– Mình ngượng nghịu: Thì đã cởi bao giờ đâu mà biết?