Ông Duy thấy bà nằm im thì tưởng rằng bà đã tin ông và đã nguôi ngoai. Ông vuốt tóc bà, bà vẫn nằm im. Ông hôn bà, bà vẫn để mặc ông làm gì thì làm… Ông cởi áo bà ra rồi hôn ngực bà, liếm mút hai nhũ hoa của bà như thể muốn làm bà vui lòng để chuộc cho lỗi lầm của mình, bà vẫn lặng thinh, nước mắt vẫn đọng trên khóe mắt… Ông vừa bú đầu vú vừa đưa tay xuống xoa âm hạch bà. Lúc này trong người bà đã phần nào bị khoái cảm tác động nên nước trong âm hộ cũng đang tiết ra. Bà vẫn nằm yên nhưng trong lòng cảm thấy vô cùng xấu hổ. Chính bản thân bà còn không thể cưỡng lại được thì làm sao mà đứa con gái mới lớn còn chưa biết mùi đời như Ti lại có thể tránh khỏi những đam mê mạnh mẽ, làm sao có thể không siêu lòng trong vòng tay ma quái của ông Duy. Bà cảm thấy mình thật có lỗi với chồng trước của mình, người cha ruột của Ti… Bất giác bà vừa khóc vừa rên trong lúc ông Duy vục đầu giữa hai chân bà mà bú cái cửa địa ngục đầy cám dỗ “Hư hư hư… ưh ưh ưh…ah ah ah… ưh ưh…”. Khoái cảm dâng lên trong người bà, nó thật mãnh liệt, thật nóng bỏng đến nỗi những giọt nước mắt như bị nung chảy tan biến tự bao giờ… Nước mắt dường như không còn chảy ra ngoài nữa, mà đã chảy ngược vào trong… Bà giờ đây không còn là một con người bình thường nữa, chỉ phản xạ theo bản năng một con người.