Xem phim sec phá trinh chị xuân bướm móp địt cực kì đã sướng hết cả cặc. Con cu Tùng vừa giựt giựt liên hồi vừa xối xả, lia lịa xuất ra những tia tinh dịch trắng đục như nước cơm, rin rít như keo ; đó chính là tinh lực của thằng em đang ban tặng cho con chị.
Xem phim sec phá trinh chị xuân
Đọc truyện hay phá trinh chị xuân
Một lần nữa, chẳng khác gì con thiêu thân tìm lửa, Tùng lại tìm đường kiếm lối bước vào một cuộc tình mới tràn đầy tội lỗi loạn luân nhưng thật tuyệt vời, phấn khích đến rợn cả người. Từ trước đến giờ, dĩ nhiên ta đã biết là tất cả sáu người chị gái trong gia đình nó đều trở thành nhân tình của nó ; đó là chị Hai Hảo, chị Ba Hường, chị Tư Nghĩa, chị Năm Hoàng, chị Sáu Minh và chị Tám Chi. Do vậy, nếu mà Tùng có tiếp tục loạn luân tội lỗi thì chẳng qua chỉ có thể với chị hay em bà con họ hàng với nó mà thôi ; quả đúng như vậy, người tình lần này của nó là chị Xuân, chị họ bạn dì ruột năm nay đã 32 tuổi nghĩa là chị lớn hơn nó những mười lăm tuổi.
Chị là con thứ hai của dì Nguyệt – chị cả mẹ Tùng, từ trước đến giờ chị được chào đời và lớn lên ở quận 10, Thành phố Sài Gòn hoa lệ và dưới chị còn đến bốn người em nữa ; tất cả cũng như ông anh đầu lòng đều đã có gia đình, vợ chồng, con cái trừ mỗi một mình chị là còn phòng không gối chiếc, cô độc, lặng lẽ trên đường đời cay đắng. Tuy là dân thành phố nhưng không hiểu sao mới nhìn thoáng qua chị Xuân, ai ai cũng đều lầm tưởng chị là dân miệt vườn Long An, Bến Tre gì đó vì không những chị không được lanh lợi, sành sõi như các cô gái hà thành khác mà còn lộ rõ vẻ quê mùa, khờ khạo trên gương mặt và nơi dáng đi, điệu bộ, cử chỉ của chị là đằng khác. Có lẽ đấy chính là nguyên do vì sao đã từng tuổi này rồi, chị vẫn “ống chề”, vẫn còn trinh nguyên như một cô gái vừa mới lớn. Chúng ta hãy điểm qua một chút về nhan sắc chị Xuân xem như thế nào nhé! Một mái tóc uốn lọn xiton bồng bềnh phủ xõa ngang vai ôm lấy khuôn mặt bầu bĩnh, dễ thương và thân thiện với làn da ngăm ngăm bóng bẩy, mịn màng ; mái tóc ấy là một dãy lụa mượt mà, mịn màng, mềm mại như nhung và cơ hồ chẳng khác gì một áng mây ngũ sắc ngang trời óng ả, thướt tha. Vầng trán chị thấp nhưng bù lại, cặp mắt chị to tròn, đen láy, long lanh, cong vút hai hàng mi cong vút và sắc lẻm như dao cau ; sống mũi chị tuy thấp nhưng khá gọn gàng, cân đối giữa hai gò má bánh bầu phinh phính, dễ thương lúc nào cũng hây hây hồng đỏ. Đi đôi với chiếc cằm lẹm xinh xinh là hai bờ môi dày mọng, tuy hơi chề ra nhưng không có vẻ gì là vô duyên cả ; trái lại còn làm tăng thêm nét duyên dáng của chị và mỗi khi cười luôn để lộ hai hàm răng trắng đều như ngà cùng hai lúm đồng tiền ở hai bên khóe miệng.
Vóc dáng chị Xuân thấp đậm, thật có da có thịt, đầy đặn, nở nang nhưng không mập mạp, sồ sề ; từ hai bờ vai xuống đến tấm lưng, gò ngực, vòng eo, hai bờ mông, hai đùi và cặp giò tạc nên một pho tượng thần Vệ Nữ tuyệt vời với những đường nét gọn gàng, cân đối, mảnh mai đầy khêu gợi, hấp dẫn. Tùng thật chẳng hiểu vì sao chị Xuân nhan sắc mặn mà, quyến rũ như thế vậy mà không ai đoái hoài gì đến chị cả khiến cho chị vẫn cứ mãi cô độc một thân một mình và cũng dể hiểu đấy chính là nguyên nhân đẩy đưa chị ngã vào vòng tay đa tình của nó để thành người tình thứ hai mươi mốt, đứng sau cô giáo Hải Anh trong bản danh sách tình. Bối cảnh cho cuộc tình của nó với chị Xuân lại cũng là khu rẫy ở Núi Nhọn, nơi mà trước kia nó đã từng loạn luân với chị Ba Hường và mợ Linh. Sau khi trót lỡ ăn nằm với Tùng, vì hổ thẹn trong lòng nên dì Út Ngự sang lại khu rẫy cho dì Nguyệt rồi về Sài Gòn sống, tuyệt nhiên không một chút hồi âm vọng tưởng nào cho Tùng cả. Dì Nguyệt thấy chỉ mỗi chị Xuân là còn rãnh rỗi do chị chưa có gia đình nên dì sai chị xuống trông nom, chăm sóc khu rẫy ; còn bố mẹ Tùng thì bảo nó xuống phụ giúp chị Xuân một vài ngày đầu vì chị còn lạ nước lạ cái, chưa thông thạo đường đi nước bước. Từ trước đến giờ, mỗi lần lên Sài Gòn, Tùng đều ghé thăm nhà dì Nguyệt và do nhiều dịp gặp gỡ trong đám cưới của người trong họ hàng cho nên giữa Tùng và chị Xuân không những không có gì xa lạ như là một số anh chị em khác mà trái lại rất thân mật, gần gũi chẳng khác gì chị em ruột. Lần này, ở Sài Gòn về Bà Rịa được một ngày, qua hôm sau đùm túm đồ đạc đi trên chiếc xe Honda Dame của Tùng xuống Núi Nhọn, hai chị em bên nhau vui vẻ, nói cười tíu tít suốt cả ngày lẫn đêm.
Là dân thành phố, tuy chưa từng mó tay vào công việc rẫy nương nhưng do bản tính siêng năng, cần mẫn và chịu khó học hỏi thằng em bạn dì cũng như hàng xóm láng giềng nên chỉ ngày một ngày hai, chị Xuân đã khá thành thạo một vài việc đơn giản như sạt cỏ, tỉa lúa, hái đậu…Tùng thì cũng chẳng giỏi giang, sành sỏi gì cho lắm ; chẳng qua trước kia, có một thời gian nó đã từng ở đây cùng chị Ba Hường rồi đến mợ Linh cho nên nó biết này biết nọ thế thôi. Đưọc ngày đầu, qua hôm sau, chị Xuân và Tùng rủ nhau tay xách nách mang vào rừng xắn măng và lần đầu tiên, hai chị em thu hoạch khá nhiều măng đem về lột vỏ phơi khô. Công việc ở cái vùng chó ăn đá, gà ăn muối này khiến cho hai bàn tay búp măng của chị Xuân bị sưng phồng, lột da, rỉ máu vì chị chưa quen mang bao tay gần như suốt cả ngày. Tối đến, chị Xuân ngủ trên chiếc giường gỗ, còn Tùng thì làm bạn cùng chiếc chõng tre quen thuộc và tuy rất mực thân thiết với nhau nhưng giữa hai chị em vẫn còn giữ được bức bình phong vô hình chắc chắn nên tuyệt nhiên chưa hề có chuyện “quốc sự” gì xảy ra cả mặc dù hoàn cảnh sống khá dễ dàng chung đụng, sa ngã, buông xuôi. Vào một buổi chiều, sau khi nấu cơm xong, chị Xuân vào tắm nơi phòng tắm dã chiến giáp vách sau chòi là một tấm nhựa nylon màu giăng ba mặt ; khi ấy, Tùng nằm thiu thiu ngủ nơi chõng. Bất chợt, nó nghe vang lên tiếng la của chị Xuân rồi im bặt ; nó lật đật chạy ra để xem chuyện gì xảy ra cho chị. Không cần phải mở cửa vì tấm vải bố che chắn đã bị lệch, Tùng phát hiện chị Xuân người không một mảnh vải che thân, té xỉu nằm sóng soài dưới sàn ximăng. Nó nhanh chóng vào bế xốc chị lên hai cánh tay rồi mang chị vào nhà, đặt chị lên giường ; nó trở ra lấy khăn và quần áo của chị. Như một cái máy, Tùng dùng chiếc khăn tắm hãy còn ươn ướt lau sạch thân thể chị rồi mặc quần áo vào cho chị, kể cả áo ngực và quần lót. Phải nữa tiếng đồng hồ sau, chị Xuân mới dần dần hồi tĩnh và khi ấy, Tùng mới biết được lý do vì sao khiến chị bị ngất đi như vậy đó là vì chị nhìn thấy một con…bò cạp núi lổn ngổn như cua trên sàn nhà tắm bò ra ngoài mất dạng. Chuyện cũng chỉ có thế nhưng phải nói là bắt đầu từ tối hôm ấy trở đi, người Tùng lúc nào cũng có cảm giác như là nhừ nhừ sốt vì nó mãi luôn bị ám ảnh bởi những đường nét da thịt mỹ miều nơi thân người chị Xuân đã sớm trở thành ấn tượng sâu sắc trong đầu óc nó khiến nó không thể nào không tơ tưởng đến người chị bạn dì của nó hãy còn son trẻ tuy là chị lớn hơn nó những mười lăm tuổi. Bỗng dưng nó trở nên lầm lì, suốt ngày chẳng nói chẳng rằng ; nó cảm thấy tâm trạng dằn vặt, cấu xé giữa lương tâm thánh thiện và nhục dục tầm thường khổ sở vô cùng.