Hân điên tiết, một bước “đá” anh chàng kia bay khỏi người, hét lên: “’Hàng lởm’ thì ngoan ngoãn ở nhà, cấm ra ngoài hại người nghe chưa!”
Chia tay mối tình đầu đầy say đắm đã khá lâu, nhưng Nghi vẫn chưa nguôi ngoai. Mấy chị em trong công ty nhìn thấy bộ dạng “chán sống” của cô thì lắc đầu ngán ngẩm: “Thời đại nào rồi mà còn để thất tình nó ‘vật’ như thế? Đúng là cái đồ… ‘đồ cổ’”.
Mấy nàng quyết định đợt nghỉ này đem cô đi “cải tạo”. Lúc đầu Nghi còn chối đây đẩy, nhưng “nước chảy đá mòn”, ngày nào cũng nghe các bà chị thuyết giáo, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý. Thế là, a lê hấp, cả đội “rồng rắn” đi… tình một đêm. Sợ “con nai con” không có kinh nghiệm, mấy “cáo già” đích thân chọn đối tượng cho Nghi, y như mẹ chồng chọn con rể. Cuối cùng, cả đám nhắm được anh chàng ngồi một mình trong góc bar, khá đẹp trai, chỉ tư lự với ly rượu trong tay chứ không láo liên ngắm gái đẹp như các gã khác.
Các bà cô này còn “trơ trẽn” đến mức hộ tống cô đến trước mặt anh chàng kia nhờ “trông” hộ. Trước khi bỏ đi kiếm trò vui còn nháy mắt, ra dấu tay chúc Nghi thành công. Nghi méo mặt. “Nếu anh phiền em sẽ đi chỗ khác” – Nghi rụt rè.
“Để anh mời em một ly. Em uống gì?” – anh nhìn cô, mỉm cười. Nghi bỗng phát hiện nụ cười ấy ấm áp vô cùng.
“Loại nào thì… ngon???” – Nghi xấu hổ muốn chết vì vốn hiểu biết “còi” của mình.