VN88 VN88

Truyện 16+ chơi em đi. Em… lạy anh.

– Bà nhà ông lúc này ra sao? Cũng khỏe hả?

– Vâng. Cám ơn ông. Mà này anh Nghị nè. Tui gọi để tui báo cho anh một tin… mừng.

Ông Nghị nóng ruột hỏi tới:

– Tin gì vậy… ông bạn?

– À. Tui có hỏi trên sở xã hội về trường hợp của anh.

Ông Nghị hốt hoảng:

– Chết. Anh hỏi chi vậy. Họ biết tui ở đây là… kẹt tụi tui lắm.

Ông Bá nói trơn tru, y như thiệt:

– Anh đừng lo. Thằng cháu tui làm “xép” ở đó mà. Tui chỉ… hỏi riêng nó thôi.

Ông Nghị càng nóng ruột hơn:

– Rồi… họ nói sao anh?

– Họ nói rõ là… trường hợp của anh chị chẳng có gì phải lo hết. Anh nên thu xếp về với vợ con càng sớm càng tốt.

– Vậy, bộ… tui hỏng có tội gì sao?

– Mấy năm nay anh có làm thật. Nhưng mà làm tiền mặt, coi như hỏng có income. Đâu có tội vạ gì mà phải trốn tránh.

Ông Nghị mừng líu cả lưỡi, hỏi thêm cho chắc ăn:

– Thiệt vậy hả anh? Thiệt vậy sao?

– Nếu anh hỏng tin tôi, anh cứ gọi thẳng thằng cháu tui mà hỏi. Nó làm “xếp” ở đó. Số phone của nó là…. anh cứ nói là xin gặp ông Sơn, trưởng phòng.

Vừa chào ông Bá xong, ông Nghị lật đật quay số phone ông Bá vừa cho. Từ đầu dây bên kia, giọng người đàn ông chững chạc trả lời:

– A lô. Sở xã hội chúng tôi nghe đây.

Ông Nghị nói với giọng run run:

– Xin cho tôi được nói chuyện với… ông Sơn, trưởng phòng.

VN88