VN88 VN88

Ôi ba má ơi con sướng quá truyện 18+ hay

Nghe kể tới đây Mai Hoa bỗng kêu lên:
– Em bắt đền chị đấy. Sì-líp của em ướt hết rồi. Làm sao bây giờ?
Bích phá lên cười:
Lo gì! Chị cho em một cái mới để thay.
– Ờ, lát nữa em sẽ thay. Bây giờ chị kể tiếp đi. Vì sao Long không lấy chị?
– Chậm chậm nào! Làm gì mà mi vội nghe thế. Nứng lắm rồi hả?
Mấy ngày hôm sau lúc nào chị cũng lắm lét sợ ông bà già biết được bí mật thì chết đòn.
Có điều lạ là tuy sợ thế mà một tuần sau chị thèm gặp Long quá, ăn quen nhịn không quen chị thấy nó ngứa ngấy thế nào ấy. Nứng quá chị thủ dâm như hồi trước nhưng bây giờ đã biết mùi cặc đàn ông rồi, cái vụ thủ dâm xem ra nó nhạt nhẽo chẳng còn thú vị gì nữa.
Nứng quá, chị tìm cách liên lạc với Long. Rời hai đứa hẹn gặp lại nhau tại căn phòng mà Long đã mượn được của bạn hắn.
Hai đứa nhớ nhau quá nên vừa đóng cửa phòng là ôm nhau rồi cởi quần áo, đụ túi bụi. Lần lần Long chỉ dậy chị những kiểu mới. Trong những lần gặp sau, hai đứa làm đủ kiểu: nào đứng, nào ngồi, nằm nghiêng, kiểu quì gối chổng mông như chó chơi. Chị thích kiểu này nhất vì cặc của đàn ông vào sát tận trong và mỗi cái nắc của họ đều làm cho mình nhủi đầu về phía đàng trước. Thế mới sướng.
Mai Hoa phụ họa:
– Em cũng thích chơi kiểu chó. Đã thiệt là đã!
Bích vụt hỏi Mai Hoa:
– Em có muốn biết vì sao Long không cưới chị không?
– Sao? Vì sao? Gia đình chị không bằng lòng à?
– Không! Bố mẹ chị đều bằng lòng gả chị cho Long vì hắn là sinh viên y khoa, có tương lai, tuổi hai đứa không chênh lệch lắm và gia đình Long cũng khá giả.
Sở dĩ Long không cưới chị được vì hắn bị tai nạn. Hắn đang lái vespa thì bị xe nhà binh đụng.
– Hắn chết à?
– Chết được là may. Đàng này bộ phận sinh dục của hắn bị nát bấy, hai chân lại liệt luôn.
– Trời ! Như thế thì còn chơi gì được nữa.
– Đúng. Đời Long đã hết. Hắn trở thành người tàn phế nên việc hôn nhân cũng đành dẹp luôn. Chị và hắn khóc ngất khi cả hai được bác sĩ cho biết đùm dái và cu
của Long đã nát…
Sau vụ hủy bỏ hôn nhân, bố mẹ chị đã gả chị cho một anh Tàu lai. Hắn kém chị hai tuổi, mặt búng ra sữa. Đêm tân hôn chị lấy kim chích đầu ngón tay cho vài giọt máu nhỏ ra trên nệm, thế là hắn tin chị vẫn còn trinh! Hắn cưng chị ghê nhưng chị thì ghét thằng chồng trẻ con, phần muốn trả thù bố mẹ hắn đã cưới chị cho hắn, nên chị bắt hắn phải chơi tận lực. Chơi không nổi nữa thì chị bú hắn. Chỉ trong vòng có một năm mà hắn đi không muốn nổi, đứng không vững. ấy thế mà đêm đêm chị cứ bắt chơi… chơi cho đến một đêm thì hắn chết trên người chị.
– Chết? Nghe ghê quá chị Bích? Thật đấy à?
– Thật chứ sao! Hắn bị thượng mã phong vì kiệt lực.
Bên nhà chồng trách chị sao không lấy cây kim châm chích vào huyệt xương khu của hắn để cứu hắn, chị lờ đi, bảo chị còn con gái có biết gì về vụ ấy, có ai dậy chị làm như thế đâu…
– Vậy là chị đã hai lần lỡ dở trước khi gặp ông Thảng nhà này?
– Tuy lỡ dở nhưng chị vui lắm vì trở về ở với cha mẹ, tự do hơn. Từ đó chị kín đáo cặp bồ với những thanh niên, nhưng mỗi anh, chị cặp được vài tháng là chị cho
de…
Khi chị gặp ông Thảng nhà này, chị đã đặt điều kiện muốn lấy chị thì phải để cho chị hoàn toàn tự do, chị đi đâu tùy ý không được hỏi…
Bộ chị cũng muốn hại anh Thảng hay sao mà chị bắt ổng làm đêm bảy ngày ba để đến nỗi trở thành bắt lực?
– Chị không hề có ý đó. Chị có cảm tình với ông Thảng nên mới ưng lấy ổng. Cái vụ ổng trở thành bắt lực là do ổng. Cưới chị về, ổng thấy thân hình đẹp quá nên
lúc nào ổng cũng thòm thèm. Phần chị thì em biết đó, chị có máu dâm sẵn rồi, chồng chơi thì để chồng chơi cho cả hai được sướng chứ ngăn cản ổng làm chi. Đâu có dè ổng cũng chỉ chịu đựng chị được ba búa… à không ba năm…
Nói tới đây Bích cười ngất:
– Bây giờ không chơi được nữa, ổng chỉ còn có nước bú chị mà thôi. Nhưng với điều kiện là ổng phải được nhìn lén, nhìn trộm chị chơi người khác kìa thì ổng mới có hứng để bú, bằng không thì ổng cũng chằng đòi bú nữa…
– Thế việc chị ngủ với tướng Cù và tướng Dẹp ổng hoàn toàn đồng ý à?
Chứ sao! Nhất cử lưỡng tiện. Vừa để cho chị thỏa mãn xác thịt, vừa làm áp-phe kiếm tiền về cho cả hai xài chung. Tội gì…
– Thế ổng có nhìn lén chị những lúc chị chơi hai ông kia hay không?
Gọi là nhìn lén chứ chị xếp đặt chỗ thuận tiện cho ổng đứng nhìn. Em không biết chứ phòng ngủ của chị có gắn kiếng xem được hai chiều.
– Thế!
– Ừ, để ông Thảng đứng sau kiếng xem chị đụ… Nhưng chỉ ít lâu là anh Thảng đã chán xem chị đụ hai thằng cha mắc dịch kia rồi! Anh Thảng nói: tụi nó như gà
chết, mới leo lên đã rơi đài, xem chán bỏ mẹ… à, sẵn đây chị cho em biết chuyện này nghe. Anh Thảng nói với chị, ảnh ước ao được nhìn thấy em làm tình với một thanh niên. ổng nói nếu được nhìn thấy em làm tình chắc ổng sẽ hứng tình mà bú chị ngay lúc đó… Vậy em có dám làm một màn biểu diễn cho ổng xem hay không?
Mai Hoa phát vào vai Bích, cười rộ:
– Chị này! Ai lại làm thế rùi anh Thảng thấy em làm tình mê ly quá, ảnh đâm ghiền cứ bắt em biểu diễn dài dài thì em sống sao nổi? Vả lại, từ hồi nào tới giờ em chưa cho ai nhìn thấy lúc em đụ, bây giờ làm sao em có can đảm ấy?
– À hồi chưa lấy ông Thảng chị cũng đã từng dự vài trận bề hội đồng do bọn sinh viên tổ chức. Lúc đầu chị cũng hơi sờ sợ. Ai lại đụ trước mặt một người thứ ba bao
giờ. Ngượng chết! ấy thế mà rồi vì tò mò, phần bọn trẻ kia nó năn nỉ quá nên chị cũng liều thử mà dự buổi bề hội đồng đầu tiên…
– Chị có cảm giác ra sao?
– Thật ra thì lúc mới đầu cũng mắc cỡ thật. Còn gì nữa mà không mắc cỡ! Cởi quần áo trần truồng như nhộng cả một lũ, rồi đứa nào muốn chơi cô nào cứ bảo cô ấy cho chơi. Không ai có quyền từ chối! Chơi xả láng cho tới khi tan cuộc mới thôi. Lúc về đứa nào đứa nấy mệt muốn chết!
– Cũng vui đấy nhỉ. Bây giờ chị có thể gặp lại bọn trẻ ấy để tham dự một buổi như thế nữa không?
– Nếu cố ý đi tìm chắc có thể được. Chỉ cấn nhắn một đứa là xong. Nhưng vụ ấy tạm gác lại đã. Bây giờ em có bằng lòng làm tình cho anh Thảng đứng đàng sau tấm kiếng hai chiều ảnh nhìn em không? Rồi em sẽ thấy. Làm tình mà biết có người đứng xem trộm nó thú lắm. Nó làm tăng phần kích thích và mình nứng dữ lắm.
– Thế còn anh chàng cùng làm tình với em?
– Đừng nói cho hắn biết. Đàn ông ít thích biểu diễn trỏ ấy lắm. Trừ phi với bạn bè thật thân, còn thì chả có ông nào muốn bị người ta nhìn trộm trong lúc hành sự. Bề hội đồng là việc khác, còn để cho người khác nhìn lén là chuyện khác hẳn…
ờ, ờ em hiểu. Để em bảo chị Thu cung cấp cho em một chàng. Nhưng này, nếu hắn thấy chị đẹp hắn đòi chị cho chơi thì sao?
– Thì chị cho hắn chơi luôn chứ sao. à, nếu bà Thu giới thiệu cho tụi mình hai gã trai thì tiện hơn đấy nhỉ!
– Theo em thấy thì dắt hai gã về đây ồn ào bất tiện lắm. Một gã đủ rồi. Chị đừng lo. Đàn ông đời bây giờ thích chơi một lúc hai người lắm. Họ được thỏa mãn cả tự
ái lẫn con cặc của họ mà.
– Ờ, chị biết. Biểu diễn để cho một người đàn ông khác xem thi họ lắc đầu chứ cho họ hai cái lồn để chơi trong một lúc thì họ ô-kê ngay!
Mai Hoa ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
– Theo như sự nhận xét của em thì đàn bà chúng mình dâm hơn đàn ông. Chẳng hạn như cái vụ mình đang bàn tính với nhau đây. Đàn ông đâu có nghĩ đến chuyện
ấy vào bắt cứ lúc nào. Chỉ khi nào họ tổ chức ăn nhậu với nhau, ma men nó nhập họ rồi, họ mới nghĩ đến việc đi tìm đàn bà để thỏa mãn. Họ đâu có sắp đặt và có chương trình hẳn hòi như bọn mình. Ngay cả những màn bề hội đồng của bọn trẻ, em cũng nghĩ là do bọn nó nổi hứng nhất thời rồi kéo nhau đi làm cái trò ấy chứ tụi nó cũng đâu có sắp đặt từ trước!
– Chị đồng ý với em. Đàn bà dâm hơn đàn ông! Bích nói xong, cười rũ rượi rồi đè Mai Hoa xuống mà cù lét và hôn lên môi.
Bích chợt hỏi:
– Chị Thu mà em nói lúc nãy có phải là chị bà con của em không? Sao bà ấy có nhiều kép thế!
Mai Hoa lắc đầu:
– Bà ấy không có họ hàng gì với em cả. Chị Thu chỉ hơn em cỏ ba tuổi nhưng bà ấy dâm ghê lắm. Bà ấy đã dụ dỗ thằng bồ cũ của em và “phá tân” thằng đó còn bày
cho hắn nhiều trò dâm dật. Em dọa tố cáo bà ấy với gia đình của bả nên bả sợ em lắm, đành phải cung cấp cho em những gã trai mà bả đã xài qua. Tới bây giờ mà bả vẫn chưa lấy chồng cử ở vậy và đi làm cho một hãng thầu ngoại quốc.
– Chắc chị Thu của em cũng xài luôn mấy ông mũi lõ mắt xanh chứ không có chừa đâu.
– Đúng! Chị nghi rất là có lý. Chính chị Thu có tiết lộ cho em biết là chị ấy vẫn cho bọn lông lá, tây tà nó đụ để được tăng lương và lè phè, và còn được làm xếp mấy cô thư ký khác nữa. Cũng theo sự tiết lộ của chị Thu thì phần lớn các cô có sắc đẹp vào làm trong các hãng, sở ngoại quốc trước sau gì thì cũng bị bọn xếp nó bắt buộc phải cho tụi nó đụ. Không cho thì cứ tự do nghỉ việc, đừng để nó đuổi cổ.
Chị Thu nói với em:
– Hoa biết không, bọn xếp nó được chơi rồi thì nó xoay ra trò chó má. Đó là trò trao đổi đào lẫn lộn giữa chúng nó. Thành ra chẳng có cô nào thoát được cái vụ bị
ba, bốn tên chuyền tay nhau.
Bích tò mò hỏi:
– Bà Thu có nói cho em nghe bọn lông lá mũi lõ nó chơi ra sao không?
Mai Hoa xua xua tay:
– Dở lắm! Theo lời chị Thu thì tụi ngoại quốc chỉ làm hùng hục độ mấy phút là rơi đài, leo xuống! Chán phèo? Có điều nó làm mạnh lắm. CÔ nào không có máu
dâm không chịu nổi. Nhiều cô đồng nghiệp của chị Thu bảo lúc ấy các cô muốn bật khóc, vì cảm thấy tủi nhục. Chỉ vì sự sống mà phải làm món đồ chơi cho bọn ngoại nhân…
Bích nhìn Mai Hoa vừa cười vừa nói:
– Nghe em kể có lẽ chị cũng muốn thử tụi ngoại nhân đó một lần cho biết! Em có dám thử không?
Mai Hoa đáp:
– Em không ngán tụi nó. Vả lại, nếu mình muốn cho tụi nó chơi để tìm cảm giác mạnh thì cái vụ tụi nó làm hùng hục càng thích chí sợ gì? Mình cho tụi nó chơi là đế có hứng thú, không phải vì tiền hay vì chỗ làm, chắc chắn sẽ khác hẳn tâm trạng của mấy cô thư ký.
– Ừ em nói có lý. Em giới thiệu bà Thu cho chị đi. Mình sẽ gặp nhau để bàn chuyện ấy. Cũng thú vị đấy. Còn chuyện gấp rút là: bảo bà Thu giới thiệu cho một gã chịu chơi để hai đứa mình hưởng lạc và đồng thời cho ông xã của chị được nhìn trộm…
Mai Hoa hứa sẽ đi tìm Thu ngay…
Phần 14: Đam Mê
Mai Hoa đến nhà Thu bA Lìn mới gặp được nàng. Bây giờ Thu không còn ở chung với cha mẹ nữa, mặc dù nàng vẫn còn độc thân. Ngoài những giờ ở sở làm, Thu luôn luôn bận rộn với những cuộc hẹn hò. Khi thì hẹn với kép, khi thì hẹn với mấy ông xếp ngoại nhân. Mỗi tuần nàng chỉ nằm nhà nghỉ xả hơi độ một hai ngày.
Gặp được Thu, Mai Hoa mừng như bắt được vàng. Sau khi nghe Mai Hoa kể lể sự tình, Thu ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
– Giới thiệu cho em một kép là chuyện dễ. Theo chị nghĩ thì em và bà Bích cần một gã có nhiều kinh nghiệm. Để chị lo việc ấy. Bây giờ chị muốn giới thiệu cho em một gã trai còn khù khờ y như bồ cũ của em là Dương vậy đó. Chàng này vừa là sinh viên vừa là huấn luyện viên bơi lội trong câu lạc bộ thể thao. Em phải kiếm cách dụ dỗ hắn mới xong vì hắn nhát gái lắm.
– Ô-kê!
Hôm sau Thu dẫn Hoa đến hồ tầm trong câu lạc bộ và giới thiệu nàng với Hoài.
Mai Hoa đi mua mấy bộ bikini rồi khởi sự tập bơi. Hoài rất giữ gìn ý tứ trong khi dậy, tuy rằng vì sự cần thiết hắn cũng ôm ngang bụng của nàng để dậy bơi.
Tập được ba ngày, Mai Hoa hẹn sẽ đến căn phòng nơi Hoài cư ngụ để cùng nhau đi đến câu lạc bộ.
Ngày hôm sau, nàng bỏ bộ áo tắm vào trong cái túi xách rồi đến tìm Hoài. Trước khi đi nàng đã chuẩn bị sẵn, nên chỉ mặc một cái sì-líp thật mỏng ở bên trong chiếc quần jean. Nàng không mặc áo lót.
Hoài vừa tắm xong thì Mai Hoa đến.
Bước vào phòng, nàng nhìn quanh rồi nói:
– Phòng hơi nhỏ nhưng có phòng tắm thì cũng tiện đấy nhỉ?
Uống xong ly cà phê do Hoài pha, Mai Hoa nói:
– Để em vào phòng tắm cởi đồ lót ra mặc bộ áo tắm vào sẵn, khi mình đến hồ đỡ mất công chờ đợi có buồng trống mới thay đồ được.
Phòng tắm không có cửa, chỉ có một tấm màn bằng plastic kéo ngang.
Mai Hoa kéo cái màn plastic nhưng nàng cố ý không kéo sát. Từ phía ngoài Hoài có thể nhìn vào thấy hết bên trong. Chàng định bảo nàng kéo sát tấm màn lại nhưng bỏ ý nghĩ ấy. Chàng tự nhủ:
“Mình đừng nhìn vào trong ấy là xong.” Tuy nghĩ như vậy nhưng chàng cứ liếc vào.
Mai Hoa đứng ngắm mình trong tấm kiếng một phút rồi nàng thong thả cởi áo. Cởi xong hai tay nàng nâng đôi gò bồng đảo no tròn, căng cứng và bóp nhẹ, trong khi mắt nàng liếc ra phía ngoài.
Bên ngoài Hoài đang nhìn vào, không chớp mắt.
Xoa xoa bộ ngực một lát rồi nàng tuột quần jean, đứng quay lưng về phía Hoài, và cúi xuống.
Nàng nói vọng ra:
– Anh Hoài ơi, mấy bữa nay tập bơi em thấy chân tay mỏi nhừ. Nhất là hai bắp đùi. Anh Hoài có thể làm massage cho em đỡ mỏi, được không? Mỏi quá, nhức gân quá em cũng dám bỏ dở vụ tập bơi này lắm à?
Hoài vội ngăn cản:
– Đừng bỏ dở nửa chừng như vậy chứ! Đã học thì phải học cho tới nơi tới chốn. Được rồi, tôi sẽ làm massage cho Mai Hoa. Không chắc sau khi massage các
bắp thịt của Mai Hoa sẽ bớt nhức mỏi. Nhưng Mai Hoa muốn thì tôi làm.
Mai Hoa bước ra khỏi phòng tắm. Trên người nàng chỉ vỏn vẹn có cái sì-líp ni lông trong suốt và bé tí xíu.
Hoài gần đứng tim khi nhìn thấy Mai Hoa bước đến gần chỗ chàng ngồi. Phía sau làn vải ni lông trắng mỏng chàng nhìn thấy rõ mớ lông đen ẩn hiện. Một ít lông chĩa ra hai bên háng vì cái sì-líp quá nhỏ.
Mai Hoa thản nhiên đi lại phía giường. Nàng leo lên giường, nằm sắp rồi vẫy Hoài:
– Lại đây làm massage cho em đi Hoài. Và anh cởi cái áo kimono ra, mặc quần đùi đủ rồi. Mặc áo vướng víu, làm sao đấm bóp.
Hoài định kéo ghế đến ngồi cạnh giường nhưng nàng gạt đi:
– Anh phải leo lên giường mà ngồi thì đấm bóp mới thoải mái chứ?
Trong khi Hoài xoa bóp đùi cho nàng thì Mai Hoa dạng hai chân ra thật xa. Tuy nàng nằm xấp nhưng trong tư thế này Hoài cũng nhìn thấy những sợi lông mu chĩa ra hai bên vì bộ lông mu của nàng khá dài.
Nhìn thấy những sợi lông đen và quăn quăn, Hoài không thể tự chủ được nữa! Cu của chàng từ từ ngóc đầu, và cương cứng lên trong nháy mắt.
Mai Hoa quay mặt về phía sau, liếc nhìn thấy quần đùi của chàng đã nổi u lên thì cười thầm.
Nàng tự nhủ:
– Chưa gì mà anh này đã nứng rồi. Điệu này mình có cho hắn chơi, chắc hắn cũng chỉ làm được một phút là ra. Không chừng chưa đút cu vào thì đã ra rồi là khác!
Chiếc quần lót bikini chẳng che đậy gì cả, ngoại trừ cái mu. Đôi bờ mông tròn trịa rắn chắc của nàng như đập vào mắt chàng.
Hoài xoa bóp đùi và bắp chân một lát thì nàng khẽ thở dài rồi bắt thần, nàng trở người, nằm ngửa.
Bộ ngực của nàng trông thật khiêu khích. Hai gò vừa cao vừa tròn lẳn. Đôi núm vú đỏ hồng hồng.
Nàng nói với một vẻ rất tự nhiên:
– Anh Hoài, em muốn anh làm massage toàn diện bộ ngực của em. Đừng mắc cỡ gì hết? ở đây chỉ có hai đứa mình, không có ai trông thấy đâu mà xấu hổ!
Hoài ấp úng định nói gì đó, nhưng lại nín thinh. Chàng khởi sự massage ngực của nàng.
Nàng nằm lim dim mắt và hỏi:
– Anh thấy thân hình của em có cân đối không? Có sao nói vậy, đừng nịnh nghe!
Hoài hắng giọng:
– Không cần phải nói nịnh làm gì, bởi vì chính Mai Hoa có lẽ cũng biết là mình có một thân hình nở nang, đều đặn. Bộ ngực của Hoa rắn chắc như thế này , ít cô nào sánh kịp.
– Thế còn đùi của em?
– Dài và tròn lẳn, đẹp lắm?
Mai Hoa cười khanh khách:
– Anh biết trước đây em làm nghề gì không?
Hoài lắc đầu:
– Lúc bà Thu mới giới thiệu Hoa với tôi bả chỉ nói Hoa buôn bán và giàu có lắm. Tôi đâu có biết gì nhiều hơn.
– Anh có thể tin rằng trước đây mấy năm em đã từng hành nghề vũ nữ thoát y hay không?
Hoài tròn mắt:
– Thật thế à? Thảo nào Hoa có một thân hình đẹp.
– Phải! Nếu người xồ xề, đầy mỡ thì hành nghề ấy sao được! Nhưng anh có biết cái chỗ mà khán giả thích nhìn thấy nhất nơi người vũ nữ là chỗ nào không?
Hoài có vẻ ngơ ngác:
– Chắc họ thích mấy điệu vũ. Cô nào múa hay thì ăn tiền chứ gì!
– Mốc xì? Cái mà khán giả thích xem nhất không phải là mấy điệu vũ đâu. Nó là cái này đây.
Vừa nói Mai Hoa vừa vòi tay xuống phía bụng, nàng tuột cái sì-líp ni lông ra, quăng vào góc giường.
Hoài há hốc miệng, tròn xoe mắt nhìn trân trối vào mu lồn của nàng.
Để cho Hoài nhìn một phút rồi nàng khẽ hỏi:
– Anh thấy nó có đẹp không?
– Ơ … ơ… đẹp, đẹp lắm.
Mai Hoa cười hinh hích:
– Anh đã được nhìn thấy cái này mấy lần rồi? Ý em muốn nói là cái của mấy cô bạn anh kìa, chứ không phải cái của em đây.
Hoài lắp bắp:
– Tôi… tôi mới chỉ được thấy có bA Lìn. Có cô bạn gái trước khi đi lấy chồng đã cho tôi “yêu”.
– Thế à! Cô bạn anh chịu chơi nhỉ! Trước khi đi lấy chồng mà đem cho bạn trai xài trước!
– Cô ta không còn là gái nguyên xi lúc cho tôi yêu. Trước tôi đã có người khác rồi!
– À, ra anh cũng chỉ là kẻ đến sau, như chồng cô ấy. Nhưng này, hãy bỏ qua chuyện ấy đi. Bây giờ em muốn anh bóp bóp hai vú em và dùng mấy ngón tay se se hai núm vú…
Hoài làm theo lời yêu cầu.
Mai Hoa đã nứng lên rồi. Dâm thủy từ trong âm đạo rịn ra.
Một lát Mai Hoa thở dài và ra lệnh:
– Se đầu vú như vậy đủ rồi. Anh cúi xuống bú nó đi. Hoài nhìn vào mắt Mai Hoa. Chàng tưởng mình nghe lầm. Chàng cũng muốn làm vừa lòng nàng nên cúi xuống
bú núm vú, sau khi buông ra một tiếng thở dài.
Bỗng nàng cầm tay chàng để nó trên cái mu rậm rạp. Chàng hiểu ý, xoa xoa nhè nhẹ.
Nàng nói khẽ:
– Vừa xoa vừa bóp nó như anh đã bóp vú em vậy đó. Xoa mạnh vào, em không sợ đau đâu?
Hoài xoa mạnh hơn và bóp bóp cái mu. Mớ lông của nàng đã rịn rịn nước nhờn.
Chợt nàng bá cổ chàng, kéo dài đầu chàng từ từ xuống tới chỗ chàng đang xoa xoa.
Nàng nói qua hơi thở:
– Hoài ơi? Chiều em một chút đi anh? Hôn nó đi… hôn thật lâu vào… cho em… sướng.
Vừa nói nàng vừa vít cổ chàng. Bây giờ thì mồm Hoài đã sát với mu lồn của nàng.
Chàng ngẫm nghĩ:
– Em này muốn mình bú lồn nó đây! Ư thì bú, sợ gì? Con bồ cũ của mình nó cũng đã chỉ dậy mình cái vụ này rồi. Mình đâu có ngán!
Hoài hít hít mũi, Mai Hoa nói:
– Em không có bôi dầu thơm ở chỗ ấy. Em muốn giữ mùi tự nhiên của nó. Anh ngửi thấy thế nào?
Hoài hít vào rồi thở ra:
Mùi của em giống mùi mít chín cây…
Mai Hoa cười khanh khách:
– Anh nói đúng đấy? Vậy thì anh còn chờ gì nữa…
Hoài cúi xuống. Chàng lấy tay vạch mớ lông đen qua hai phía rồi hôn vào giữa cái khe. Nước nhờn đã chảy ra khá nhiều. Hôn bên ngoài một lúc rồi chàng banh hai
mép ngoài, le lưỡi liếm trên hai mép nhỏ ở bên trong. Chàng liếm nhè nhẹ, chỉ dùng đầu lưỡi. Mai Hoa trân người, tay nàng xoa xoa mớ tóc của Hoài.
Bây giờ thì đầu lưỡi của Hoài đã lách vào bên trong, chỗ cửa mình. Mai Hoa rướn người lên.
Khi đầu lưỡi tiến sâu vào hơn chút nữa thì nàng rên lên, lúc đầu rên khe khẽ, sau rên to hơn.
Nàng thở hổn hển:
– Anh ơi, bú em đi, đừng ngừng nghe anh… Liếm chỗ cửa mình một lúc rồi Hoài ngậm mồng đóc của nàng mút mút.
Mai Hoa thở dồn dập. Nàng uốn cong người lên… Khoái lạc càng lúc càng dâng cao khiến nàng đê mê, không còn biết sự gì nữa. Rồi nàng rùng mình… để cho
nước từ bên trong tuôn trào ra, tràn ra lênh láng.
Nàng con người lên để mu lồn sát vào với đôi môi của Hoài. Hai bàn tay nàng xoắn tóc chàng. Khi cơn khoái lạc đã qua, nàng thở hắt và nói:
– Cám ơn Hoài đã cho em tận hưởng khoái lạc. Nghỉ một chút rồi Hoài leo lên làm cho em sướng nữa nhe anh. Anh đã có bồ cho yêu rồi, chắc cũng không đến nỗi dở
lắm phải không? à, có phải cô bồ của anh đã dậy anh cách bú… đó không? Anh bú đúng cách lắm.
– Đúng! Cô ấy đã dậy anh đấy!
Mai Hoa vòi tay xuống phía hạ bộ của Hoài. Cu của chàng cương cứng như khúc củi? Nàng cười rúc rích rồi bảo:
– Anh vẫn chưa cởi quần cụt ra à? Còn đợi gì nữa. Cởi ra rồi leo lên đi. Làm mạnh vào cho em sướng.
Hoài tuột quần xong, hấp tấp leo lên. Chàng nứng quá rồi. Tự nãy giờ bận phục vụ người đẹp chàng quên khuấy phần mình.
Vừa để cu nơi cửa mình của nàng chàng ấn vào ngay. Chàng thọc mạnh tới nỗi nàng hự lên một tiếng. Nàng cảm thấy thích lắm vì chàng làm rất mạnh bạo
khiến dâm thủy của nàng trào ra lênh láng…
Nhưng chỉ độ năm phút sau là Hoài rú khẽ một tiếng rồi tinh khí bắn ra… sâu vào trong nàng…
Khi những giọi linh khí sau cùng đã ra hết, Hoài nằm sắp lên người nàng, thở phì phò….
Nàng vuốt vuốt sống lưng chàng và hỏi:
– Liệu chừng bao lâu nữa thì cu anh sẽ cứng trở lại?
– Ơ… ơ… có lẽ phải vài chục phút hay nửa giờ.
– Ừ, cứ nằm trên người em như thế này. Nó sẽ giúp anh mau cứng trở lại.
Nàng tiếp tục vuốt lưng chàng. Hoài cúi xuống hôn vào đôi môi mọng đỏ của nàng…
Mặc dù cu của Hoài đã xìu xuống nhưng vì âm đạo của Mai Hoa khít rịt, quá chặt chịa nên cu chàng không tuột ra.
Nàng thầm nghĩ:
– Chơi cái thứ nhất chẳng ông nào kềm được lâu. Hy vọng lần thứ nhì anh chàng này sẽ kéo dài hơn. Nhưng chẳng biết là bao lâu nữa cặc của hắn mới cương lên nữa?
Mai Hoa sàng sàng đôi mông và kiên nhẫn chờ. Chỉ vài chục phút sau là cu của Hoài đã hơi cứng trở lại. Nàng tiếp tục sàng đều đều. Đôi mông xoay tròn trên nệm.
– Rồi! Mai Hoa buột miệng la lớn khi thấy cu của Hoài đã hoàn toàn ở vào vị thế có thể hoạt động trở lại.
Nàng cười đắc thắng. Hai cánh tay nàng vòng ngang lưng chàng, siết chặt. Nàng dục chàng:
– Nó cứng lên rồi đó ! Làm đi anh ! Đừng làm mạnh quá anh sẽ mau ra. Cố gắng kìm hãm xem có thể kéo dài thời gian ra được chút nào không?
Hoài nói trong sự ngượng ngập:
– Hồi nãy… hồi nãy tôi mau ra là vì nó cứng đã lâu mà tôi còn bận phải hôn Mai Hoa cho nên vừa đút vào là nó đã bung ra rồi?
Đàn bà ai cũng thích có một tình nhân chơi dai. Điều này rất quan trọng, anh cần học thuộc lòng. Em hiểu, đối với một thanh niên sung sức như anh thì chuyện chơi dai là việc khó. Thôi, bây giờ anh làm đi…
Phần 15: Đam Mê
Theo lời khuyên của Mai Hoa, Hoài làm nhẹ nhàng. Đút vào, rút ra rất chậm. Quả nhiên lần này Hoài kéo dài được vài chục phút mới bắn tinh khí vào sâu trong âm đạo nhưng thời gian này cũng chưa đủ để đưa Mai Hoa vào cơn kích ngất!
Vậy là cả hai lần Hoài leo lên chơi, Mai Hoa chưa đáp ứng được. Nàng chỉ ra lúc đầu, khi chàng bú nàng?
Khi Hoài đã nằm qua một bên để thở, Mai Hoa nghiệm thấy rằng nàng rất nhậy khi được bú ! Như lúc nãy Hoài mới bú nàng chừng mười phút chi đó mà nàng đã ra rồi. Ngược lại chàng leo lên chơi hai lần mà nàng không thấy thấm tháp gì cả !
Nàng nhớ lại anh chàng Tấn. Nàng thích anh ta lầm chứ, nếu không, thì nàng đâu có để cho anh ta chở lên Thủ Đức, hai đứa mướn một càn phòng để hú hí với nhau
vậy mà hôm đó nàng hoàn toàn thất vọng! Chỉ vì Tấn không biết bú, mà nàng thì trông đợi được hắn bú và liếm lồn, như Dương đã bú và liếm nàng vậy.
Nàng nói thầm:
– Mình phải nói điều này cho chị Thu biết. Để bả liệu mà giới thiệu cho mình và chị Bích một kép rất giỏi về khoa bú, liếm. Kể ra thì anh chàng Hoài này cũng tạm xài được vì hắn cũng chịu khó bú, nhưng hắn mau rớt đài quá.
Nàng còn thấy thòm thèm nên nhẩy vào phòng tắm, vặn nước tắm thật sạch sẽ. Khi trở ra nàng hối thúc Hoài vào tắm cho sạch mồ hôi.
Hoài tắm xong thì Mai Hoa đã cầm sẵn cái khăn khô lau người cho chàng. Vừa lau vừa thọc lét. Tới chỗ con cu, nàng lau thật khô rồi bóp bóp hai hòn dái.
Hoài la lên:
– Đau anh ! Bộ em muốn hại anh đấy à ?
Nàng kéo chàng lại giường, vật chàng xuống rồi nằm đè lên. Nàng thọc lét cho chàng cười sặc sụa rồi cúi xuống hôn vào môi chàng. Nàng ra dấu cho chàng le lưỡi ra để nàng bú. Nụ hôn kéo dài đã gây hứng cho Hoài. Giữa lúc đó nàng ghé tai chàng vừa cười cười vừa thủ thỉ:
– Anh Hoài, chiều em một lần nữa nghe! Bú lồn em Hoài hơi ngạc nhiên khi nghe Mai Hoa dùng hai chữ “bú lồn” nhưng chàng cười đồng ý.
Mai Hoa nằm xuống, dạng hai chân ra, lim dim đôi mắt, chờ đợi…
Hoài tự nhủ thầm:
– Đàn bà dâm quá! Cô nào thì cũng thích được bú, liếm. ấy thế mà lúc mới tán các cô, chả có cô nào tỏ vẻ ra là họ thích làm tình! Cô nào cũng: em chả thèm đâu!
Mình có ôm họ hôn đại một phát thì bị họ đẩy ra, còn lên giọng giảng luân lý giáo khoa với mình nữa cơ chứ! Rồi đến khi họ bằng lòng cởi quần áo cho mình chơi thì họ đòi dài dài. Con nhỏ bồ cũ của mình cũng thế, mà cô này cũng thế. Điệu này chắc mình phải bú và liếm em đến tối !
Bỗng có tiếng Mai Hoa:
– Anh Hoài! Còn chờ đợi gì nữa đó? Bộ anh định chiêm ngưỡng cái mu của em cho tới khi trời tối à?
Hoài khúc khích cười rồi cúi xuống. Chàng hăng hái làm phận sự. Chàng nghĩ: có lẽ mình đã yêu con nhỏ này. Nó vừa đẹp, vừa có duyên, lại dễ dãi về chuyện làm tình. Thôi thì mình cố gắng làm cho nó sướng để nó mê mình…
Hoài chỉ bú và liếm được mươi phút là Mai Hoa đã rên lên vì sướng… Rồi nàng ra. Nhưng nàng chưa buông tha, nàng cứ ấn đầu Hoài vào mu bắt chàng bú mãi cho đến khi nàng ra thêm một lần nữa…
Sau đó Mai Hoa nhầm nghiền mắt, nằm bắt động để tận hưởng dư âm của cơn khoái lạc cao ngất, vừa làm nàng lịm hẳn đi…
*
* *
Hôm nay tại nhà vợ chồng thầu khoán Nguyễn Thảng có cuộc họp quan trọng. Đây không phải là một party với ban nhạc, vũ nữ thoát y và ca sĩ hạng nhì, như mọi lần trước.
Phiên họp diễn ra trong văn phòng của thầu khoán Thảng. Họ gồm tám người: hai vợ chồng Nguyễn Thảng, Mai Hoa, ba sĩ quan tâm phúc của hai tướng Dẹp và Cù và hai tay buôn lậu chuyên nghiệp. Hai người này được kể như cộng tác viên thân tín của vợ chồng Nguyễn Thảng.
Mở đầu cuộc họp, Bích – vợ Thảng – tường trình cho mọi người biết chi tiết về chuyến chuyển thuốc phiện từ Cao Miên về Sài gòn. Chuyến hàng này có số lượng to tát nhất từ trước tới nay. Hàng được mua tận khu tam giác vàng rồi chuyển lòng vòng qua Cao Miên và sẽ vượt biên giới Miên-việt.
Khi hàng về đến Chợ lớn, sẽ được giao cho một người Tàu có thế lực và có nhiều đàn em để ông này phân phối đi khắp nơi. Người ta thường gọi ông thương gia này là Lý xì thẩu hoặc Lý đại nhân vì ông ta họ Lý. Lẽ ra thì Lý xinh xàng phải hiện diện trong cuộc họp này nhưng ông ta bảo ông ta có việc cần giải quyết nên sẽ đến trễ. Mọi người cứ thảo luận trước đi, khi ông Lý đến sẽ cho ông biết sau.
Bà Bích mở lời trước :
– Chuyến hàng này nếu đi đến nơi về đến chốn sẽ đem lại cho bọn mình một số lời khổng lồ. Bởi vì, trong lúc đi đến địa điểm để nhận hàng, chúng ta sẽ chở sang phía bên kia bên giới một số lượng thuốc Penicillin và nhiều thứ thuốc khác để bán.
Chuyến này rất quan trọng vì ta phải bố trí ở rất nhiều nơi. Trước hết là phía bên này biên giới. Nơi chúng ta nhận hàng và từ đó chuyển về đây đều thuộc quyền kiểm soát của tướng Đỗ.
Một sĩ quan tâm phúc của tướng Dẹp lên tiếng:
– Chẳng những chúng ta phải lọt qua được những trạm kiểm soát của ông Đỗ mà còn phải lọt qua được rất nhiều chốt đóng quân của Cậu Ba…
Mọi người ở đây đều hiểu danh từ Cậu Ba ám chỉ ai
Mai Hoa vụt hỏi:
– Xin lỗi, tôi chưa biết Cậu Ba là ai?
– À, bà chị mới nhập bọn với bọn này nên chưa biết.
Cậu Ba là bí danh của VC nói chung, bà chị nghe rõ chưa!
Mai Hoa cười cầu tài:
– Tôi đâu có rõ. Tôi chỉ lãnh phần đi giao thiệp ở Sài gòn và mấy ông tỉnh trưởng mà thôi. Chuyện mấy ông VC thì tôi mù tịt.
Bà Bích hắng giọng:
– Vậy kế hoạch của mình sẽ như thế nào, anh Tư?
Viên sĩ quan trầm giọng:
– Thì ta cũng phải điều đình với họ nữa chứ sao. Họ đang cần thuốc men nhất là Penicillin, mình bán cho họ với giá hạ, tất có thể mua chuộc được họ. Chị cũng biết đó, họ không dễ dàng mua được thuốc kháng sinh tại Sài gòn và khó hơn nữa họ phải qua nhiều trạm kiểm soát dọc đường mới đưa thuốc vào khu được. Mình giao thuốc cho họ ngay tại vùng họ kiểm soát tất nhiên họ sẽ giúp lại mình.
– Dù rằng họ biết mình chở thuốc phiện xuyên qua vùng của họ?
– Ở trong khu mấy ông đó không có sợ thượng cấp. Cho đi qua hay không hoàn toàn tùy quyền họ. Vả lại, họ đâu có cần biết mình chở thứ gì. Nếu có giao ước là mình cung cấp Penicillin cho họ thì hàng gì họ cũng làm ngơ cho mình đi qua.
Thầu khoán Thảng phát biểu ý kiến:
– Liên lạc với họ cũng không phải là chuyện khó. Tuy nhiên nếu mọi chuyện đổ bể, bọn mình sẽ bị ghép vào tội nối giáo cho giặc, cả đám có thể vào tù, anh Tư nghĩ sao?
– Vì vậy mình cần phải thương lượng với phía bên mình, tức là ông Đỗ. Thuộc hạ của ông Đỗ mà nhắm mắt làm ngơ thì ai mà biết được chuyện mình vào mật khu
liên lạc với Cậu Ba?
Bà Bích hỏi:
– Ở đây có ai quen ông Đỗ không?
Một sĩ quan lên tiếng:
– Ổng trên cấp cả ông Dẹp lẫn ông Cù nên cả hai ông xếp của bọn tôi đều ngán ổng. Sức mấy mà hai ông xếp dám bàn chuyện phi pháp với ông Đỗ.
– Vậy thì phải làm sao?
Sĩ quan có bí danh là anh Tư nói:
– Ông Đỗ có một yếu điểm. ổng thích giao du thân mật với đàn bà đẹp. Nhưng phải là đàn bà giàu sang và có học thức kìa. Đàn bà không có địa vị trong xã hội dù có đẹp đi nữa cũng khó lọt vào mắt xanh của ổng.
– Hừ, khó nhỉ…
Anh Tư nhìn bà Bích rồi nói:
– Như địa vị của chị có thể giao thiệp với ổng được. Chị giàu sang nổi tiếng ai ai cũng biết. Chị lại có sắc đẹp. Nếu đích thân chị lãnh công tác này có thể có nhiều hy vọng ta mua chuộc được ông Đỗ.
Bà Bích quay sang phía thầu khoán Thảng:
– Ông nghĩ sao về nhận xét của anh Tư?
Thảng gật gù:
– Anh Tư nói có lý. Bà thuộc loại thượng lưu, giao thiệp hoàn toàn với những ông này bà kia, chắc ông Đỗ cũng có nghe danh bà…
– Nghĩa là…
– Bà thử lãnh công tác này xem sao. Mọi sự đều tùy bà quyết định đấy. Bà làm sao thành công được thì làm…
Bà Bích liếc sang phía Mai Hoa:
– Nếu chị đi gặp ông Đỗ chắc chị sẽ rủ em cùng đi. Em có bằng lòng đi với chị không?
Mai Hoa ngần ngừ:
– Em nghĩ một mình chị đi đủ rồi. ông Đỗ đâu có để ý gì đến hạng vô danh tiểu tốt như em…
– Biết đâu đấy? Vả chăng, có thể mình cũng còn phải giao thiệp với thuộc cấp của ông Đỗ nữa. Chẳng hạn như các cấp chỉ huy những khu vực mình sẽ chuyển hàng
qua đó. Mình đã định dùng mỹ nhân kế thì phải có lực lượng chứ! Mình chị làm sao xuể…
Mai Hoa thấy khó chối từ bèn nhận lời cho xong. Kế đó mọi người thảo luận lộ trình chuyển hàng, và về nhân sự, sẽ dùng những đàn em nào?
Cuộc họp kéo dài… Một lát có thủ hạ của ông Thảng gõ cửa nói vọng vào:
– Lý xinh xàng đã đến.
– Mời ổng vào ngay.
Lý đại nhân trông rất bệ vệ. Rõ ràng là một Huê kiều giàu có.
Sau khi nghe tường trình về những gì mà tám người đã thảo luận, Lý xì thẩu vui vẻ gật đầu:
– Kế hoạch của quí vị rất chu đáo. Phải dàn xếp với cả hai bên có đóng quân ở khu vực mình nhận hàng. Bằng không thì nguy. Bên nào cũng có thể “chụp” bọn mình. Mất hết hàng thì nghèo cả đám. à, à, về phía Cậu Ba, tôi có quen với mấy người chuyên đưa gái Tàu ở Chợ lớn vào trong cục chỉ huy của họ để các ông cao cấp giải quyết vấn đề sinh lý. Tôi có thể nhờ một người về việc này. Vị nào lãnh phần đi giao dịch với Cậu Ba cứ đi theo bọn liên lạc viên dắt gái là vào đến nơi.
– Nhưng ít ra mình cũng phải có liên lạc trước, qua sự trung gian của mấy đám liên lạc viên, chứ vào đến nơi mà họ không tiếp thì cũng nguy. Họ có thể bắt mình giam trong đó lắm.
– Tất nhiên rồi! Lý xì thẩu xua tay, tỏ vẻ ông ta thừa biết phải sắp đặt vụ này như thế nào.
Kế, Lý xì thẩu cho nội bọn biết kế hoạch phân phối hàng của ông.
Mọi người đều tán thành vì kế hoạch của họ Lý quá chu đáo. Chợ Lý xì thẩu liếc nhìn Mai Hoa:
Tôi có gặp cô một lần tại nhà này thì phải. Nhưng, xin lỗi tôi chưa được giới thiệu…
Bà Bích nhanh nhẩu:
– Cô ấy là bạn tôi đấy. Đã nhập phe với mình từ năm ngoái. Tôi quên chưa giới thiệu với xinh xàng.
Lý xì thẩu cười hề hề:
– Thì bây giờ giới thiệu đi. Đâu có muộn?
Mọi người người hiện diện đều cười ồ.
Bà Bích vừa chúm chím cười, vừa nói:
– Cô Hoa đây cũng thuộc giai cấp giàu có. Cô ấy có cổ phần trong mọi chuyến buôn đó, xinh xàng à.
– À thế càng hay. Hôm nào cô Hoa cho phép tôi mời đi dùng cơm Tàu một bữa, được chăng?
Mai Hoa cười duyên:
– Cũng có thể được chứ. Nhưng phải để tôi sắp xếp thời giờ đã. Tôi sẽ cho chị Bích hay. à, mà ông phải mời cả chị Bích nữa chứ. Mời mình tôi đâu có được.
– Ồ mời cả bà Bích nữa cũng đâu có sao. Nhưng ông Thảng có cho phép hay không?
Nguyễn Thảng gật gù:
– Nếu ông mời cả hai, thì tôi chấp thuận. Chỉ mời bà xã của tôi thì chắc không được? Hà… hà… ông nổi tiếng ở trong Chợ lớn là một người khéo mua chuộc đàn bà. Ai dại gì cho ông dắt bà xã đi ăn cơm một mình?
(Hết Phần 15 … Xin mời xem tiếp Phần 16)

VN88