VN88 VN88

Truyện người lớn: Cô giáo Thảo version mới

Mỏi lưng, tôi khom người, nhướng mắt nhìn lên. Người tôi nóng bừng, xây xẩm mặt mày như kẻ đang lên cơn sốt, vì rằng, tôi đã nhìn thấy bầu trời xanh, qua khe *** một chị đội viên đang chổng mông chăm chỉ cấy lúa ở trước mặt tôi. Chị tên là Thảo, 32 tuổi, có chồng ngoài chiến trường.

Đêm ấy, tôi không sao ngủ được. Tuy trời đã tối đen như mực, nhưng trong trí óc tôi vẫn hiển hiện bầu trời xanh ngắt qua khe *** chị Thảo.

Kể từ hôm đó, tự nhiên tôi chú ý nhiều hơn tới chị Thảo. Chị son lắm, có chồng anh Năng, là bộ đội ngoài chiến trường, hai người cưới nhau được ba hôm thì anh chồng phải ra mặt trận, anh chị chưa có mụn con nào cả. Chị Thảo có khuôn mặt đẹp, hiền lành, đôi má chị đỏ ửng, trông rất có cảm tình.
Sau năm 1968, không khí chiến đấu cũng như lao động ở miền Bắc ta vô cùng sôi động và lạc quan. Ai ai cũng chung một niềm phấn khởi hy vọng về một tương lai không xa sẽ thống nhất nước nhà và sẽ xây dựng non sông ta đi lên xã hội chủ nghĩa to đẹp hơn triệu lần hôm nay.

Một đêm nọ, do trằn trọc mãi mà không ngủ được, như thường lệ, tôi bèn thủ dâm. Thủ dâm xong thì tôi ngủ thiếp đi. Trong giấc ngủ, tôi mơ thấy có người võ tướng trẻ tuổi, hông giắt kiếm, lưng đeo cung tiễn, ngồi trên chiến mã màu trắng to bằng con chó bẹc giê, đằng sau là lá cờ thêu sáu chữ “Phá cường ***, báo hoàng ân” đang bay phần phật. Người đó nhìn tôi mà quát to lên rằng:

VN88