VN88 VN88

Trời mưa mãi mưa hoài

Kim đứng lau người, vẫn để cửa mở, vừa lau vừa nhìn thẳng vào mắt tôi, vê thách đố.

Tôi nuốt nước miếng, và bảo nàng:
– Cô có cần tôi giúp gì không? …
Kim cười, giọng mỉa mai:
– Giờ này còn gọi em bằng cô? Gọi em bằng Kim đi…
Thoại nói nho nhỏ:
– Sao bữa nay Kim táo bạo quá vậy?
Kim cười khúc khích, nàng lấy áo mặc vào trong khi nàng vẫn để cho hạ bộ nàng trống trơn:
– Trời đang mưa mà anh… Em cần có người giúp em quên cơn buồn trong lúc trời mưa…

Tôi không còn chán chờ gì nữa. Vài giây sau, chúng tôi đã ôm nhau, thân thể trần truồng của nàng nằm trọn trong tay tôi, để nhanh chóng đưa qua môi nàng chiếc lưỡi của tôi. Tôi khám phá ra chất ngọt ngào ấm nóng một cách rạo rực nơi đầu lười mềm mại của nàng đang nút lấy lưỡi tôi.

Nàng ư ứ lên vài tiếng, rồi nhũn người trong tay tôi Tôi dìu Kim ra khỏi phòng tắm, bước lui về chiếc giường rộng. Kim quàng hai tay ôm lấy cổ tôi, giữa lúc hai bàn tay tôi dang vuốt ve thân hình nàng. Tôi bấu hai gò thịt vun trên đôi mông trần của nàng mà lòng rạo rực vô cùng. Da thịt đàn bà mới tắm thật mát lạnh và trơn đáng. Nàng ưỡn người về phía trước; theo sức kéo của tôi, và nẩy sát mu ép vào giữa đáy quần short tạo cho tôi một cảm giác sướng khoái lạ kỳ.

VN88