VN88 VN88

Vòng Luân Cấm – Truyện loạn luân 18+

Đoạn nhìn lên tôi mới hay, thì ra cô đang rúc đầu vào nơi đó để lấy điểm tựa cho vững. Hơi thở của cô trở nên dồn dập phà xuống phía dương vật của tôi, làm tôi càng thêm rạo rực khó chịu, toàn thân thấy bức rức. Dương vật tưởng chừng chọc thẳng qua lớp quần thun tối mò không đủ dày để đổ ra ngoài tìm ánh sáng của cảm giác. Theo phản xạ tự nhiên, tôi dần dà rúc người sát vào mặt cô, cố tình tìm chút hơi ấm từ miệng cô đang khà vào cái dương vật thiếu tình thương. Nhưng hình như cô đoán ra được điều sằn bậy đó của tôi, một điều thật phi lý ngoài vòng luân cấm đáng lên án … tôi thầm trách mình vậy … Và thình lình cô đẩy tôi ra. Bịch. Tôi ngã sóng soài dưới đất còn chưa biết chuyện gì đã xãy ra với tôi thì lồm cồm đứng dậy đưa mắt nhìn cô, mới hay cô đã giận, và tôi đứng đó tòng ngòng, dương vật trong phút chốc teo nhỏ lại; Tôi tỏ vẻ biết lỗi vì hành động vừa rồi có ý dựa dẫm sờ mó vào người cô, song hình như cô không trách hờn gì tôi cả, chỉ thấy tay chân cô luống cuống, mặt cô thẹn thùn đỏ au, quay đi nơi khác, tránh né cái nhìn xăm xoi khoái trá của tôi.

Sau hôm đó tôi cứ mãi nghĩ về cô, và tôi biết cô cũng thế – mãi nghĩ về tôi của ngày hôm đó, và những gì chứa đựng trong cái quần thun bó sát ấy. Những lần tập sau này cũng tương tự những phép tập khó khăn, nhưng thật là thoải mái hơn nhiều vì sự thân thiết của chúng tôi đã trở nên gắn bó (không biết tự bao giờ). Cô đã không hề ngại ngùng như lúc trước khi áp sát thân thể với tôi. Tôi cũng có phần hơi bạo dạn với cô mỗi khi tôi không kềm được chính mình. Đôi khi có những động tác khó khăn cần có người thứ hai giúp đỡ, cô chủ động gần gũi tôi hơn, và từ đó là những ánh mắt thân thiết giữa tôi và cô trao nhau không một lời ngỏ, đôi lần ánh mắt ấy đã xé vòng luân cấm để đến bên nhau mặc cho tất cả không gian và thời gian ở hiện tại.

VN88