VN88 VN88

Vòng Luân Cấm – Truyện loạn luân 18+

Mười lăm phút chờ đợi đã trôi qua, vị giáo viên trong trang phục đơn sơ màu vải đỏ sẩm khoan thai bước vào lớp. Phút tao ngộ đầu tiên đập vào mắt tôi cô ấy là một người phụ nữ tươi trẻ, trẻ đến độ tôi không ngờ tới được cho một vị giáo viên đã có kinh nghiệm hơn 15 năm (theo lời quảng cáo trong báo chí). Với lại trong trong thâm tâm tôi, cô giáo hay thầy giáo thì phải là một người đứng tuổi mới đáng cho mình học hỏi; nhưng không! Cô chẳng những trẻ mà còn đẹp, một nét đẹp sắc xảo thu hồn. Thoạt nhìn thì tôi thấy có cảm tình ngay và cũng không ngờ là tôi lại có thiện cảm nhanh chóng đến thế, với một người phụ nữ lạ mặt! …Người trẻ đẹp không phải tôi chưa hề gặp qua, song với cô đây, một cái gì đó như ma lực vô hình cuốn hút hết chân-thiện-mỹ của cô vào lòng tôi, làm cho trái tim tôi khẻ rúng động … Cô chào cả lớp chúng tôi theo điệu bộ chấp tay cúi vái của người Ấn độ. Chúng tôi đứng lên gật đầu chào cô một cách lễ phép, cô đáp lại bằng một nụ cười huề hòa rồi ra hiệu cho chúng tôi ngồi xuống, xếp thành hình vòng tròn lớn bao chung quanh cô như một vòng tròn bao quanh một cái tâm. Sau khi chúng tôi đã an tọa, cô bắt đầu giới thiệu tên mình, cái tên Gauri thật là đẹp, đoạn cô giới thiệu lý lịch sơ sơ về cô, rồi mới hỏi từng người chúng tôi tên tuổi, nghề nghiệp và sở thích. Chúng tôi lần lượt trả lời cô một cách lễ phép như ngày nào còn bé thật ngỡ ngàng khi đến trường gặp thầy, gặp cô, và gặp bạn, lần đầu tiên; kể cả các cụ già cũng lễ phép đối với cô nữa, đủ thấy người đến đây học môn Yoga cũng có chút hiểu biết về phong tục tôn sư trọng đạo của người Á đông ta … Lúc đó tôi có dịp nhìn kỹ cô hơn nữa, cô rõ ràng là một người Ấn độ chính thống với khuôn mặt thật đẹp, đẹp theo kiểu huyền bí sâu xa mà có lúc nào đó tôi tưởng mình đang đối diện với một nàng công chúa diễm lệ nào đó của đất Ba tư trong truyện Ngàn lẻ một đêm. Đôi mắt cô thật to, to vô cùng, to hơn cả những đôi mắt to tôi từng thấy; hàng mi đen láy với tròng mắt trắng nhạt gợi tình, có chút gợi dục lắng đọng. Giống như mọi người dân Ấn độ khác, mũi cô thật cao, đôi môi cô thật mỏng, khuôn mặt cô bầu bĩnh trong thật dễ thương, làm tôi cứ nhớ tới một nữ minh tinh phim tình cảm Ấn ngày nào còn nhỏ tôi rất đam mê. Chưa hết, tôi thích nhất là đôi chân mày đậm sắc đen tuyền, rậm rạp và dài ngoằn của cô, ở giữa chúng là một hạt son đỏ nhỏ chấm trên một hạt son khác lớn hơn và một gạch ngang nhỏ kề dưới, hàm răng của cô sao mà ai khéo trải đều những hàng bắp trắng phau phau càng làm nổi bật dưới màu da ngâm ngâm trên thân thể rắn chắc của cô ! Trên trán – xuyên qua những làn tóc óng ánh – cô kẹp một cái chuông bạc nhỏ, và hai bên tai đeo hai chiếc chuông cùng loại thật xinh xắn, hễ cô di động là tiếng chuông lách cách kêu lên. Dưới cổ, cô đeo một cái xuyến bạc đính nhiều hạt lóng lánh. Hai cổ tay cô có rất nhiều vòng đeo ngũ sắc. Trong mắt tôi bây giờ, cô chẳng những là một người đẹp ngoại tộc hiếm có, một hoa hậu hoàn vũ trong lòng tôi, cô còn chứa đựng một nét đẹp thiên nhiên ảo ảnh nào đó, một cái đẹp ngây thơ mà tôi thường thấy ở những người con gái miền quê nước mình với da dẽ ngâm ngâm chất phát nhưng không thiếu nét thông minh phản phất trên sắc diện.

VN88